Edit: Bae Jim.
***
Văn Vô Sinh gấp thiệp mời cất vào túi áo gió, khi đi ra thì phát hiện Tôn Trừng biến đâu mất, bèn hỏi: "Người khác đâu?"
Chu Duẫn nhỏ giọng nói: "Hắn ta ngại ở đây lãng phí thời gian nên tới nhà tang lễ điều tra hồ sơ hoả táng, hẳn là hoài nghi bố mẹ Chương Trình Quyên nói láo, muốn đi nghiệm chứng."
Văn Vô Sinh gật đầu: "Chúng ta về trước đi."
"Nhanh thế? Không đợi hắn à? Nhà bố mẹ Chương Trình Quyên cũng không đi nữa hả?" Chu Duẫn khó hiểu.
Bọn họ vẫn chưa nghĩ ra cách tiến vào nhà Chương Trình Quyên tìm hiểu tình huống chi tiết.
Văn Vô Sinh nghĩ tới đây: "Tôi muốn nghiệm chứng một chuyện."
Chu Duẫn vui vẻ: "Ông chủ có ý tưởng gì rồi?"
Cậu lập tức đứng lên, đi theo Văn Vô Sinh tìm Tạ Viễn chào tạm biệt. Trước khi đi, Chu Duẫn nhìn về phía viễn trình: "Anh không về cùng chúng tôi à?"
Ánh mắt viễn trình dừng lại trên người Văn Vô Sinh cùng Chu Duẫn vài giây, tựa hồ có chút do dự, sau một lúc lâu thì lắc đầu: "Tôi chờ hắn trở về, hắn hẳn là sắp trở lại rồi."
Chu Duẫn cũng chỉ hỏi một câu tượng trưng, thấy hắn cự tuyệt liền cùng Văn Vô Sinh đi ra ngoài, chờ đến khi chắc chắn rằng viễn trình không nhìn thấy mới lè lưỡi làm trò: "Hắn thật đúng là xem Tôn Trừng như bảo bối, trông cậy vào cận chiến bảo vệ mình? Cũng không sợ Tôn Trừng kéo hắn làm đệm lưng à, tên ngốc còn không biết bạn mình chết thế nào."
"Tiểu tử, tu thân dưỡng tính."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nhan-loai-hoanh-hanh/271407/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.