Tiếng động rất nhỏ, mà mọi người lại đang trên đà hưng trí nên không ai chú ý đến. Thượng Quan Kinh Hồng đứng phắt dậy, lúc đi hắn đã dặn Phương Minh lưu lại canh giữ bên ngoài phòng, thêm cả hai nha đầu trông chừng, một khi bệnh nàng có chuyển biến khác thường thì phải lập tức báo cho hắn biết.
Hắn từ đầu chỉ muốn ở bên cạnh nàng mà thôi, nếu không phải bất đắc dĩ vì đám người Ngũ ca thì hắn đã chẳng ngồi đây.
Nhưng hơn hết là, hắn sợ nhìn thấy ánh mắt chán ghét của nàng đối với hắn.
Vốn sự việc không có gì, nhưng hiện giờ…hắn lại không biết nên giải thích với nàng thế nào.
Trầm Thanh Linh khẽ nhíu mày, đúng lúc Cảnh Thanh đang hỏi đến đoạn “Kế hoạch của gia thật tuyệt vời, nhưng làm sao gia có thể đoán ra được người tuyên chỉ thứ nhất sẽ là Tào Chiêu Nam được nhỉ? Nếu mà là Hạ Hải Băng thì chúng ta chết chắc rồi, thật may ông trời phù hộ”
Thượng quan Kinh Hồng không trả lời, vì thế Cảnh Thanh chỉ có thể nhìn Trầm Thanh Linh cầu lời giải đáp.
Trầm Thanh Linh cũng cứng họng.
Mọi người đồng loạt nhìn Trầm Thanh Linh nhưng không thấy nàng trả lời, nghĩ có lẽ là nàng cũng không biết, sau đó lại chú ý tới ánh mắt của Thượng Quan Kinh Hồng nhìn chằm chằm nơi cửa, lập tức cũng nhìn theo hắn. Ở phía cửa, Phương Minh đang đi tới, theo sau còn có ba người nữa, người đi ở giữa tùy tiện vấn một búi tóc, khoác trên người tấm áo choàng màu bạc, chính là Kiều Sở. Dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684861/quyen-2-chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.