“Ví dụ như Lang phi, tối hôm qua nhận được thư của hắn, mới biết hôm nay phải giả bộ thân thiết với nữ tử mặt nổi mẩn đỏ kia trước mặt hoàng đế”
“Ví dụ như Mỹ Nhân, trước khi Tào Chiêu Nam đến phủ, hắn đã sớm bảo Mỹ Nhân dịch dung thành lão Thiết, như vậy là có thể đem sơ hở cuối cùng cũng hoàn toàn che lấp mất. Chi tiết kia nếu là người bình thường cũng chưa chắc đã chú ý, nhưng hoàng đế thì không phải người đơn giản, nhất định sẽ chú ý. Nếu Mỹ Nhân giả là do thái tử phái đến, nếu Duệ vương là ‘hoàn tòa không biết một chút gì hết’, vậy thì Mỹ Nhân sau khi tiến cung nhất định vẫn chờ ở ngoài xe ngựa. Lúc đó, ta thì đến thái y viện, còn Duệ vương thì cùng hoàng đế đánh cờ, còn thời gian của Mỹ Nhân thì vô cùng dư giả, chỉ cần tìm một nơi bí mật, loại bỏ hóa trang trở lại thành Mỹ Nhân, đến thời điểm Hạ Hải Băng theo lệnh hoàng đế đến tìm thì Mỹ Nhân vẫn đang canh giữ ở xe ngựa. Kỳ thực hành tung của lão Thiết mới là mấu chốt, nhưng lúc đó hoàng đế lại chỉ chú ý đến Mỹ Nhân cho nên mới bỏ sót. Lão Thiết kỳ thực vẫn một mực ở trong phủ, đợi đúng thời điểm sẽ đưa cho Lang phi túi gấm, để cho nàng biết hôm nay phải làm như thế nào”
“Ví dụ như ta, chỉ biết cả hai phong thư đều là kế dụ địch, chỉ biết nội dung trong phong thư không phải dùng loại mực bình thường để viết, sau một thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684860/quyen-2-chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.