Mặc dù đã ra khỏi Anh Linh tế điện nhưng Lang Lâm Linh dường như vẫn không có ý định dừng lại, ánh mắt cảnh giác liếc nhìn bốn phía, khi nhìn thấy phía trước có mấy cung nữ đi qua, nàng lập tức kéo Kiều Sở tránh ra sau một khóm hoa.
Sau đó lại đi tiếp, phía trước lại hiện ra rất nhiều ngã rẽ, Lang Lâm Linh chọn một con đường nhỏ hẹp có vẻ vắng người, lại tiếp tục dẫn Kiều Sở đi.
Nhìn thấy phong cảnh quen thuộc từ từ trải ra trước mắt, Kiều Sở đột nhiên buông tay Lang Lâm Linh ra, hạ giọng, từng chữ từng chữ hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Lang Lâm Linh nghe vậy, chậm rãi quay người.
*****
Hồ Mạc Sầu.
Một nam tử áo trắng đang đứng phía sau một gốc cây đại thụ ven hồ, siết chặt thứ gì đó trong tay, mi gian lộ vẻ căng thẳng.
Hắn lập tức ngước mặt nhìn về phía bên kia hồ, quả nhiên nhìn thấy nữ tử kia đã ở bên hồ.
Nữ tử kia mặc cung trang hoa lệ, ánh mắt dáo dát nhìn xung quanh, sắc mặt có vẻ lo lắng, tựa hồ như đang chờ đợi một người nào.
Bỗng nhiên, nữ tử quay đầu lại, càng thêm cẩn thận thoáng nhìn bốn phía, nhưng có thể thấy được dung mạo nàng uyển chuyển thanh tú xinh đẹp, lại đúng là Duệ vương nguyên phi Lang Lâm Linh.
Mà nam tử đang tránh đằng sau gốc cây kỳ thực cũng không phải nam tử, mà chính là Trầm Thanh Linh, người vừa được thái tử phân phó tới chỗ này.
Trước đó nàng tiến cung lâm triều, vẫn vận trang phục ngày thường dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684789/quyen-2-chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.