Thượng Quan Kinh Hồng………
Không nói đến đám người lão Thiết đang ở đó, còn có cả Trữ vương bọn họ đang ngồi rải rác xung quanh nữa.
Hắn cư xử bình thường một chút có được không.
Kiều Sở thở dài, khi nàng đi đến trước mặt hắn, hắn lập tức đứng lên, ánh mắt lại càng thêm nóng rực.
Cảnh Thanh vốn đang ngồi bên cạnh hắn liền bị hắn đuổi đi: “Qua chỗ khác ngồi”
Cảnh Thanh lập tức dứng dậy tìm một chỗ ngồi khác. Kiều Sở đang chuẩn bị ngồi xuống, Thượng Quan Kinh Hồng đột nhiên đưa tay đỡ thắt lưng nàng, Kiều Sở phiền chán nghiêng người muốn tránh đi, hắn lại nói, chỗ này ướt. Ngữ khí rõ ràng, còn dùng ống tay áo đi lau cái bàn.
Kiều Sở ngẩn người, không chút suy nghĩ bắt lấy tay hắn: “Gọi tiểu nhị đến đi”
Nàng nói xong lập tức hối hận, trên tay ấm áp, đã bị Thượng Quan Kinh Hồng thuận thế cầm lấy, một đôi mắt gắt gao nhìn nàng, tròng mắt sáng rực chứa đầy ánh sáng khiến cho cả người nàng không được tự nhiên.
Nàng muốn rút tay ra, chỉ vừa mới động một cái, hắn đã nhỏ giọng thì thầm bên tai nàng, làm mình làm mẩy trước mặt nhiều người như vậy có đẹp mắt không.
Kiều Sở nổi giận không được, mà không nổi giận cũng không xong, bực mình ngồi xuống, cắn răng nói: “Cũng biết ở đây có nhiều người, chàng còn không mau buông tay!”
Thượng Quan Kinh Hồng lại ghé sát bên tai nàng: “Ta đối xử với thê tử như vậy thì có cái gì không đúng”
Nhiệt khí thổi vào bên tai, Kiều Sở khẽ run lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684783/quyen-2-chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.