Giếng cổ âm u nằm lặng lẽ ở một góc hoàng cung hoang vu tịch mịch.
Ở bên ngoài cổng lớn, thỉnh thoảng vẫn có cung nhân đi qua đi lại, nhưng cước bộ của ai cũng vội vã, lại càng không có ai sẽ nấn ná lâu tại nơi này làm cái gì.
Bởi vì đây chính là lãnh cung.
Điện Thường phi.
Tiếng nhạc cung đình ở phía xa xa vẫn vọng tới.
Hoàng đế trước đó vừa đồng ý để cho Duệ vương mang theo Kiều phi tâm tình kích động mà đột ngột ngất xỉu ra khỏi đại điện.
Trong điện, hoàng tử, công chúa Tây Hạ khiêm nhường có lễ dâng lên ca vũ Tây Hạ coi như là tạ tội, sau đó hết thảy lại khôi phục trở lại như bình thường. Đây thật không biết là nên mỉa mai hay là chuyện đáng mừng nữa.
Kiều Sở bỗng phát hiện vị trí của điện Thường phi này kỳ thực không phù hợp với cách an bài kiến trúc cung đình cho lắm. Sân điện liền nằm ở phía sau mấy cung điện mà hoàng đế thường hay dùng để tổ chức công yến hội, chỉ cần đi qua mấy Ngự hoa viên nằm ở trung tâm mấy đại điện, rẽ qua một nhánh đường yên tĩnh không quá dài là có thể đến. Cho nên đứng ở điện này vẫn có thể nghe tiếng nhạc cung đình ở bên kia truyền tới, cũng có rất nhiều cung nhân qua lại.
Nhưng đây không phải rất kỳ quái sao, hoàng đế vì sao lại an bài cho điện của Thường phi nằm ở một nơi gần với mình nhất, rốt cuộc có liên quan đến Phương Phỉ hay là còn vì một lý do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684779/quyen-2-chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.