Kiều sở bất đắc dĩ cười, đứa nhỏ này chẳng những nhận lầm người mà còn bị mắc chứng bệnh mù màu nữa. Y phục của nàng ngày hôm nay không phải màu trắng, nam nhân đứng bên cạnh nàng mới là màu trắng.
Nhìn sơ qua có thể thấy đứa bé này là nhỏ tuổi nhất ở đây, huống chi đứa nhỏ này còn mặc cẩm bào mang đai ngọc, lại được hoàng đế ôm như vậy, đây hẳn là tiểu hoàng tử.
Có điều đám người Kiều Sở, Kiều Mi cùng Kiều Dung vừa mới từ Bắc địa tới cho nên không biết, nhưng những đám người ở đây ai cũng biết rõ tiểu hoàng tử này có lai lịch như thế nào.
Mấy năm trước, khi thái hậu hoăng, hoàng đế dẫn theo chúng phi tần cùng hoàng tử hoàng nữ đến cúng tế. Tuy lúc đó bọn họ ai cũng khóc than, nhưng kỳ thật tình cảm của người trong hoàng thất xưa nay vốn rất mờ nhạt, vả lại thái hậu từ nhiều năm trước chỉ ở trong cung rất ít khi gặp người, mà hoàng cung luôn chú ý đến lễ tiết, khóc than như vậy có thể coi là do tưởng nhớ, còn gào khóc ngược lại sẽ là không đúng phép tắc. Thế nhưng khi đó tiểu hoàng tử chỉ vừa hai tuổi lại nhìn chằm chằm hoàng đế đứng ở đầu hàng mà khóc mãi không ngừng, hoàng đế phiền lòng liền truyền cung nhân đến mang tiểu hoàng tử lui xuống.
Khi cung nhân vừa mang tiểu hoàng tử đi, thình lình mọi người nghe được một tiếng vang thật lớn, không ngờ là một cái xà nhà trên cao lại đột nhiên sụp xuống, rớt ngay đúng vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684642/quyen-2-chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.