Có điều gì đó lướt qua trí nhớ của Kiều Sở, nàng đột nhiên nhận ra hai căn phòng này tuy nhìn qua giống nhau nhưng cũng có điểm khác.
Khi nàng bước vào căn phòng thứ nhất, nhìn qua một lượt cũng nhận ra có chỗ cổ quái, nhưng lại không thể nhận ra điểm có vấn đề, hiện tại nhìn căn phòng có điểm tương đồng này, nàng nghĩ nàng đã biết.
Đang lúc ánh mắt của nàng dừng lại phía sau giá sách, phía cuối phóng, không biết là ai hoảng hốt la lên: “A, sao lại thế?”
Mà trước đó, nàng rõ ràng vừa mới nghe được một âm thanh bị kìm hãm, ánh sáng trong phòng đột ngột biến mất, cả phòng tối đen. Cửa đã bị người bên ngoài khóa lại.
Kiều Sở siết chặt tay, lúc nàng ở bên ngoài, liền lưu ý tới căn phòng này dùng giấy dán cửa sổ màu đen, cho nên ánh sáng so với căn phòng lúc trước tăm tối hơn rất nhiều, phòng lại chỉ có một cửa chính, đóng lại, liền rút hết toàn bộ ánh sáng.
Có một âm thanh truyền tới từ phía cửa sổ, chính là tiếng đóng đinh vào gỗ, chúng nữ tử hoảng sợ la lên không dứt.
“Có người đóng đinh ở cửa sổ, cửa cũng bị khóa rồi!”
“Cửu gia đâu?”
“Cửu gia, cứu mạng!”
Trong bóng tối, nam nhân không lên tiếng.
Thâm tâm Kiều Sở khẽ run lên, đang muốn tiến sâu vào bên trong dãy kệ sách, rồi lại cảm giác mình dường như đã bỏ sót điểm quan trọng gì đó.
Nàng lục phủ nội tạng đang bị trọng thương, lúc này quýnh lên, huyết khí không ngừng theo cổ họng muốn trào ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684523/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.