Chương trước
Chương sau
“ mẫu thân, xin được giới thiệu, anh ấy tên là Hàng Bá Thiên, là sư huynh đã nâng đỡ chiếu cố con từ lúc vừa gia nhập Thánh Hỏa tông cho tới hiện giờ, và cũng là … là …..”
Thẩm Thùy Vân nhanh chóng dẫn mẹ của mình bước tới trước mặt Hàng Bá Thiên giới thiệu, nói tới cuối cùng tỏ vẻ hổ thẹn nói không hết câu.
Nhưng ai cũng hiểu rõ cô ta định nói là về cái gì.
“ tốt, tốt, rất tốt ~~~!!!”
Nhìn thấy khí chất bất phàm, anh hùng cái thế từ trên người phát tán ra, cho dù là nhan sắc hay phong thái đều thuộc dạng thượng thừa đỉnh điểm của Hàng Bá Thiên, mẹ của Thẩm Thùy Vân như bao nhạc mẫu gặt mặt chàng rể lần đầu, nước miếng chảy đầm đìa, tỏ ra hài lòng vô cùng.
“ Hàng sư huynh, xin được giới thiệu đây là mẹ ruột của muội, là người mà muội yêu quý kính trọng nhất trên đời này.”
Khi giới thiệu mẹ mình với “ bạn trai”, Thẩm Thùy Vân tỏ ra dáng vẻ đầy tự hào.
“Thưa bác gái, cháu tên là Hàng Bá Thiên, cháu đã nghe Thùy Vân sư muội nói nhiều về bác rồi ạ, rất vui và vô cùng vinh hạnh khi được gặp mặt bác gái ngày hôm nay ạ.”
Hàng Bá Thiên với phong thái lịch thiệp, khẽ chắp tay thi lễ chào hỏi mẹ của Thẩm Thùy Vân.
Đường đường đệ nhất đệ tử chân truyền Thánh Hỏa tông, cúi mình thi lễ trước một thiếu phụ vô danh không hơn không kém, nếu như để thông tin này lan truyền ra ngoài, có thể gây ra cơn địa chấn không nhỏ khắp khu vực U Châu cho mà xem.
Nói thẳng ra, ngay cả các hoàng đế của các vương triều cao cấp cũng không bao giờ dám mơ tới việc nhận được lời chào hỏi đầy thân thiện của Hàng Bá Thiên chứ đừng nói với thái độ hạ thấp mình như hắn đang làm lúc này.
Tất nhiên, Thẩm Thùy Vân không nói rõ thân phận của Hàng Bá Thiên, nên đám đông không cảm thấy có gì quá đặc biệt, nhưng không biết khi họ biết được thân phận của hắn, sắc mặt sẽ đẹp đẽ tới cỡ nào nhỉ???
Khác xa với sự hài lòng của mẹ của Thẩm Thùy Vân, Thẩm Đại Dũng dùng ánh mắt soi mói không ngừng quan sát toàn thân trên dưới Hàng Bá Thiên.
Không biết vì sao, càng nhìn càng thấy không hài lòng, càng nhìn càng thấy ngứa mắt vô cùng.
Chắc đó là tâm lý giữa một tên đàn ông muốn nhan sắc không có nhăn sắc, muốn thực lực không có thực lực khi đứng trước một đàn ông có thể gọi là hoàn mỹ chăng???
Sau khi soi mói chán chê xong, Thẩm Đại Dũng vội vã bước tới bên cạnh con gái mình nói khẽ bên tai: “ Này Vân nhi, nãy giờ ta đã quan sát kỹ tên mặt trắng này rồi, tuyệt đối không phải thứ tốt lành gì. Theo nhân tướng học thì đó là tướng mạo của mấy tên sát gái, mà mấy tên sát gái thì chắc chắn không bao giờ trung thủy, tốt nhất con nên tránh xa tên này, không khéo bị hắn lừa gạt tình cảm chỉ tổ đau khổ cho con sau này mà thôi, hừ hừ ~~~!!”
Không biết là nên khen tên lỗ phu này quá gan dạ hay ngu hết thuốc chữa đây??? Tuy lão cố tình nói khẽ nói nhỏ, nhưng làm sao lọt qua khỏi tai của một kẻ mạnh xuất khiếu cao cấp như Hàng Bá Thiên chứ??? Nếu như lão không phải cha ruột của Thẩm Thùy Vân, một tên hạ đẳng dám lén lén bêu xấu mình như thế này, Hàng Bá Thiên không một tay vỗ chết tên ngu xuẩn ở trước mặt mới là lạ á.
“ Ông còn nói tầm bậy nữa tôi sẽ không nói chuyện với ông nữa đâu đấy ~~~!!!”
Thẩm Thùy Vân nhảy cẫng lên tỏ vẻ bất mãn với Thẩm Đại Dũng, tất nhiên, một phần cũng vì cô ta đang muốn “ cứu mạng” ông già của mình đấy.
Họa từ miệng ra, tên lỗ phu này đúng là điếc không sợ súng mà.
Tất nhiên, một người có địa vị cao quý, cao cao tại thượng như Hàng Bá Thiên, tất nhiên là không bao giờ chấp một tên lỗ phu như Thẩm Đại Hải.
Con kiến khoa tay múa vuốt trước chúa tể sơn lâm, chúa tể sơn lâm đâu thể nào hạ thấp thân phận của bản thân mà đi ăn thua đủ với sinh vật hạ đẳng yếu ớt kia chứ??? Huống chi đối phương là cha ruột của người yêu của mình, Hàng Bá Thiên nghe xong cũng chỉ cười trừ mà thôi.
Như đã nói, nếu như Thẩm Đại Dũng không có đứa con gái như Thẩm Thùy Vân, lão đã không biết phải bỏ mạng biết bao nhiêu lần vì cái thói ngông cuồng không biết trời cao đất rộng của mình rồi.
“ ta chỉ ….” “ còn nói nữa ~~~!!!” “ Ôi dào Thẩm huynh, hôm nay là ngày đại hỷ, không nên để chuyện không đáng như thế này ảnh hưởng tới tình cảm hai cha con huynh. Thẩm tiểu thư từ xa mới về chắc đã mệt lắm rồi, Thẩm phủ không phải đã chuẩn bị sẵn tiệc đón tiếp rồi sao, là chủ nhà, huynh hãy mau mau quay về phủ chiêu đãi các vị khách quý từ phương xa tới mới phải đạo chứ nhỉ??” “ à há, suýt chút nữa thì quên, may là Xích huynh lên tiếng nhắc nhở, tiệu chiêu đãi, đúng là phải chiêu đãi khách quý từ phương xa tới mới phải đạo.” “ Vị này là ……….”
Nhìn thấy cha con Thẩm Đại Dũng sắp xảy ra cãi vã, Xích Hạo Tín nhanh chóng lộ diện “ cứu bồ”, Thẩm Đại Dũng tuy hơi ngốc chút, nhưng cũng không phải là thằng khờ, nên nhanh chóng thuận theo lời đối của Xích Hạo Tín để giữ thể diện của mình.
Chỉ là Thẩm Thùy Vân tỏ ra bất ngờ trước người đàn ông lạ mặt vừa lên tiếng giải vây.
“ À suýt chút nữa thì quên, xin được giới thiệu, vị này là tân gia chủ đương thời của Xích gia, Xích Hạo Tín, là huynh đệ chí cốt của ta, hô hô, Vân nhi, sao còn không chào hỏi Tín thúc thúc của con đi.”
Thẩm Đại Hải lên tiếng giải thích giới thiệu thân phận và quan hệ giữa bản thân và Xích Hạo Tín, khiến Thẩm Đại Hải ở phía xa không kìm được nghiến răng nghiến lợi, suýt chút muốn lao tới bổ đầu tên lỗ phu ra xem xem trong đó có phải chứa toàn bã đậu hay không.
Từ khi nào người của Xích gia trở thành huynh đệ chí cốt với người của Thẩm gia chứ hả??? rốt cuộc là ngươi họ Xích hay họ Thẩm đây????
Ngay cả Thẩm Thùy Vân cũng tỏ ra bất ngờ với thân phận của Xích Hạo Tín, nếu cô ta nhớ không lầm thì, Xích gia và Thẩm gia là hai đối thủ truyền kiếp không đội trời chung với nhau, sao lúc này lại …….
Tuy bất ngờ, nhưng Thẩm Thùy Vân vẫn thể hiện phong thái của một người có địa vị học thức, khẽ chắp tay chào hỏi Xích Hạo Tín một tiếng theo yêu cầu của ông già.
Dù sao cũng là ông già mình, dù muốn hay không muốn cũng phải nể mặt giữ thể diện cho đối phương trước công chúng, không phải sao??
Xích Hạo Tín đáp lại bằng nụ cười thân thiện ôn hòa nhưng không kém phần tự tin, lập tức gây được thiện cảm của cả Thẩm Thùy Vân và Hàng Bá Thiên.
Một người luôn giữ phong thái điềm tĩnh nho nha cho dù đang đứng trước bất kỳ ai chứng tỏ là một người có bản lãnh, và người có bản lãnh, luôn nhận được sự nhìn nhận và thiện cảm của người đối diện.
Sao khi chào hỏi xã giao xong, Thẩm Thùy Vân không quên liếc mắt về phía Thẩm Đại Dũng, như đang chờ đợi câu giải thích của lão về sự xuất hiện của Xích Hạo Tín ngày hôm nay.
Rõ ràng, người đại diện của đối thủ thù địch của mình, không có lý lẽ gì sẽ có mặt trong buổi chào đón ngày hôm nay, huống chi đối phương bình an vô sự đứng tới thời điểm này mà phía Thẩm gia không có bất kỳ hành động nào, rõ ràng là chuyện bất thường rồi đây.
Thẩm Đại Dũng bắt đầu lên tiếng giải thích nói rõ nguyên nhân vì sao Xích Hạo Tín lại có thể có mặt tại buổi chào đón này. Từ việc thay mặt con gái chấp nhận lời quy hàng của đối phương, từ quan hệ thù địch thay đổi một trăm tám chục độ thành thuộc cấp đồng minh, lại nói tiếp về Xích Hạo Tín trong thời gian này đã chiếu cố giúp đỡ cho bản thân không ít, nên quan hệ cả hai trở nên thân mật hơn bao giờ hết, tất nhiên là không thể không nhắc tới những gì Xích gia đang làm được và lợi ích khổng lồ mà đối phương có thể mang lại cho cha con mình, đó mới chính là mắt xích quan trọng để gắn kết mối quan hệ “ thân mật” như thời điểm hiện tại.
Nghe xong lời “ khoe khoang khoác lác” của ông già, Thẩm Thùy Vân khẽ díu mày tỏ ra bất mãn với việc đối phương tự ý thay mình quyết định mọi chuyện mà không hỏi qua ý mình. Mặt khác, lại tỏ ra hứng thú với những gì Xích gia đang làm được.
Tìm ra phương pháp rút ngắn thời gian tẩy luyện đan dược???
Tuy bản thân Thẩm Thùy Vân dựa vào võ hồn của bản thân cũng có thể làm được điều đó và thậm chí là nhiều hơn thế nữa. Nhưng từ trước tới nay, cô ta chỉ tiến hành luyện chế những viên đan dược cao cấp từ cấp 5 trở lên. Và luyện chế đan dược cao cấp, mỗi lò luyện chế ra được chục viên đã là nhiều lắm rồi, và thời gian từ lúc luyện chế tới hoàn thành, ít nhất cũng phải trên nửa năm tới một năm.
Thử nghĩ xem, tốt biết bao nhiêu thời gian để luyện chế đan dược cấp cao, tuy giá trị những viên đan dược này có giá trên trời, nhưng những viên đan dược do chính Thẩm Thùy Vân luyện chế ra không phải hoàn toàn thuộc về riêng của cô ta, mà phải từ trong số đó lấy ra hơn phân nửa cống nạp lên cho tông môn.
Như đã nói, Tông Môn dốc sức hết mình để bồi dưỡng đào tạo Thẩm Thùy Vân, nguồn nguyên liệu cung cấp cho cô ta dùng để luyện chế đan dược có giá không hề rẻ, đặc biệt là những nguyên liệu dùng để luyện chế đan dược cấp cao, tất nhiên là không thể cung cấp một cách vô điều kiện được, chắc chắn phải thu hồi lại vốn lẫn lời những gì mình bỏ ra trước đó chứ nhỉ??
Nói cho cùng, tông môn là tông môn của tất cả mọi người, không phải tông môn của riêng ai, làm gì có chuyện cung cấp vô hạn vô điều kiện cho bất kỳ ai, ngay cả tông chủ cũng không được hưởng quyền lợi đó nữa là.
Tôi có thể đầu tư cung cấp hầu hết nguyên liệu mà bạn cần sử dụng lúc ban đầu, nhưng khi thành phẩm ra lò, bạn phải trả ơn tôi lại bằng phân nửa sản phẩm mà bạn vừa chế tạo ra, như thế mới gọi là công bằng, tôi tốt, bạn tốt, cả hai chúng ta đều tốt, không phải sao???
Và với sản lượng mỗi lò chỉ hơn chục viên, phải lấy hết phân nửa cống nạp lên tông môn, bản thân giữ lại chưa quá 6, 7 viên. Thú thật, với số lượng ít ỏi như thế, bản thân tự dùng hay làm quà tặng cho người thân còn không đủ, thì lấy đâu ra bán kiếm tiền chứ???
Cho nên đừng tưởng đại luyện đan sư như Thẩm Thùy Vân, đặc biệt là những luyện đan sư nằm trong bảo hộ kiểm soát của các thế lực tông môn giàu tới nỗi linh thạch chất như núi, thực tế gia tài của cô ta không nhiều, nếu như không muốn nói là thu không đủ để chi.
Thông thường thì phía tông môn chỉ cung cấp khoảng 70 -80 % tổng số nguyên liệu cần thiết để luyện đan theo yêu cầu của luyện đan sư, còn 20 % còn lại, tất nhiên là phải tự móc túi bù vào rồi. Và như đã nói, nguyên liệu để luyện chế đan dược cấp cao không hề rẻ, nên cho dù bản thân luyện đan sư có năng lực hút tiền mạnh tới cỡ nào, đợi tới khi thực sự cần tới tiền, nhiều lúc phải đi vay đi mượn khắp nơi để thu mua nguyên liệu về luyện đan xong kiếm tiền trả nợ nữa kìa.
nói thẳng ra Thẩm Thùy Vân thực tế rơi vào tình trạng tiền không thiếu, nhưng nhiều thì tuyệt đối không có, đặc biệt là khi rơi vào những trường hợp cần tiền gấp, sẽ vô cùng đau đầu đấy.
Tuy Thẩm Thùy Vân may mắn nhận được sự tài trợ vô hạn từ túi tiền của Hàng Bá Thiên( cho nên đừng nói hắn lợi dụng Thẩm Thùy Vân, thực tế hắn cũng phải trả giá không ít),nhưng mỗi quý có thể mang về hơn bảy trăm năm chục triệu, một năm gần 3 tỷ linh thạch như Xích gia đã hứa hẹn giao kèo cống nạp, tuyệt đối là con số không nhỏ, đúng như Bàng Thống đã tự tin tuyên bố, Thẩm Thùy Vân thậm chí không thể tìm ra được lý do và cũng không đủ khí phách để từ chối ‘ tên thuộc hạ tiểu đệ” có thể mang lại lợi ích khổng lồ cho mình như Xích gia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.