rít rít rít ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Trên bầu trời lãnh thổ vương triều Thiên Ưng, một chiếc phi thuyền khổng lồ đang lao nhanh về phía trước với tốc độ cực nhanh, tựa như hình thành đuôi của một ngôi sao chổi, mang theo âm thanh xé gió chói tai.
Tất nhiên, những âm thanh khó chịu do những cơn gió có thể cắt da xẻ thịt mang lại hoàn toàn không ảnh hưởng được bên trong phi thuyền do khả năng cách âm tuyệt đối.
Phía sau lớp thấu kính trong suốt để người đứng trong phi thuyền có thể nhìn rõ cảnh tưởng ở phía mà phi thuyền bay qua, hơn chục bóng người đang đứng ngay sau cửa kính, đặc biệt bóng người duy nhất đứng sau tấm kính dưới sự vây quanh bởi mười bóng người xếp thành hai hàng ở hai bên, lúc này đang mang theo vẻ mặt hoài niệm nhìn về hướng xa xăm.
Không cần phải nói, phi thuyền này chính là chiếc phi thuyền dùng để chở Thẩm Thùy Vân quay trở về quê hương Sơn Hải thành để thăm người thân, và người đang đứng đơn độc ngay sát cửa kính, chính là cô ta chứ còn ai vào đây nữa.
“ Vân sư muội ~~~~~~~~~~~~~~~~!!!’
Trong lúc Thẩm Thùy Vân vẫn còn chìm đắm trong hoài niệm của mình, giọng nói của Hàng Bá Thiên đột nhiên từ phía sau vang lên, kéo cô ta quay trở về thực tại, miệng mang nụ cười đáp lại: “ Hàng sư huynh ~~!!!”
Đám tùy nữ nhìn thấy Hàng Bá Thiên bước tới, vội vã khẽ co chân xuống thi lễ và nhanh chóng rời đi, nhường lại không gian riêng cho đôi tình nhân này.
“ Sao không vào phòng nghỉ sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1597113/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.