Tất cả những người có mặt tại hiện trường đều không kìm được sững sốt kinh hãi sau khi nghe xong lời vu khống một cách vô liêm sỉ đối với Đỗ gia.
Hắn dám làm thế??? Sao hắn lại dám làm thế chứ???
Trong đầu của không ít người không ngừng lập đi lập lại câu hỏi đó, vẫn còn chưa tin những gì đang xảy ra ở trước mắt là sự thật.
Xì, vu khống ngươi?? Thì đã sao nào??? Bố mày là người của triều đình, trên danh nghĩa là chủ nhân của cả Sơn Hải thành được cả vương triều công nhận, nắm giữ quyền lực sát sinh tuyệt đối trong ngôi thành mà mình cai trị, một lũ sống bám trong địa bàn của bố mày mà dám nhảy ra chỉ thẳng vào mặt chủ nhân la hét chửi rủa, không xử mi thì xử ai đây??? Để xem ai dám đứng ra che chở bảo hộ cho ngươi đây!!
Đỗ gia chủ sau một thoáng kinh hãi hoang mang đã nhanh chóng bình tĩnh lại, trong lòng cười lạnh: “ vu khống cho ta?? Ngươi tưởng ngươi là chủ nhân đích thật của Sơn Hải thành, muốn làm gì thì làm sao??? Bớt đùa đi, một tên thành chủ hữu danh vô thực như ngươi, muốn hó hé gì trước hết phải hỏi qua vị lão đại thực thụ của Sơn Hải thành, Thẩm gia có đồng ý không đã!!”
Nghĩ tới điều đó, Đỗ gia chủ mang theo vẻ mặt như nhìn thằng khờ khiêu khích nhìn về phía Bàng Thống.
“ Bàng thành chủ, người hơi quá rồi đấy ~~!!!”
Quả nhiên, Thẩm Đại Hải híp mắt lạnh lùng nhìn như nhìn thằng hề kẻ đang có dấu hiệu " vượt mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1597101/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.