“ Chỉ là, tiệc chiêu đãi gì gì đó do tên Thẩm Đại Hải tổ chức sắp tới, không có vấn đề gì chứ??”
Dương Kiệt vẫn còn tỏ ra lo lắng thận trọng lên tiếng hỏi.
Không phải lo cho bản thân và Bàng Thống, chính là lo cho Xích gia sẽ bị Thẩm gia mượn cơ hội lần này đàn áp và sỉ nhục trước mặt thiên hạ, điều đó tuyệt đối không thể chấp nhận được vào thời điểm, ngay đúng thời điểm nhạy cảm Xích gia đang chuyển vùng vươn lên.
“ chúa công xin hãy yên tâm, thuộc hạ đã chuẩn bị sẵn một màn kịch hấp dẫn dành cho Thẩm gia, chắc chắn Thẩm Đại Hải sẽ cảm thấy “ thích thú” vô cùng.”
Khi nhấn mạnh từ “ thích thú vô cùng”, Bàng Thống nở nụ cười khè nguyên hàm răng vàng khè của mình ra, trông kinh dị vô cùng.
“ Vậy thì, lần này có cần ta đi theo không???” Dương Kiệt tỏ ra thích thú, trong đầu bắt đầu tưởng tượng ra cảnh Thẩm Đại Hải bị Bàng Thống chơi xỏ quay như chong chóng, vẻ mặt khi tự mình lấy đá chọi vào chân mình của lão khi ấy chắc sẽ thú vị lắm đây.
“ chỉ là chuyện nhỏ, nếu như chúa công có hứng thú thì có thể cùng thuộc hạ đi tham dự cũng được.” “ Thôi, thôi, hỏi thế thôi chứ ba cái tiệc tùng xã giao này ta không có hứng thú, chẳng thà dành thời gian ở nhà với Mộ Dung, Dung nhi và Khang nhị của ta còn có lý hơn.”
" vả lại, chú Tín đang hối thúc sản lượng đan dược xuất lò tháng này mà ta vẫn chưa đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1597099/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.