“ Không, không dám thưa Phi Long đại nhân, những lời, lời tiểu nhân vừa nói, đều là sự thật, đều là sự thật cả ạ.” Kim Sư toàn thân run rẩy, không ngừng khấu đầu lớn tiếng khẳng định lời nói của mình.
Nhìn thấy biểu hiện của Kim Sư, Phi Long rơi vào trạng thái trầm tư, không chỉ hắn, các thuộc hạ ở phía dưới đều như vậy.
Tới lúc này người của Phi Long đã không còn nghi ngờ về lời nói của Kim Sư nữa.
“ Người đâu, bắt giam tên Kim Sư này vào đại lao cho ta.” “ Tuân lệnh ~~~~!!!” “ Phi, Phi Long đại nhân, vì sao, á, buông ta ra ~~~~!!” Dưới ánh mặt kinh ngạc khó tin của Kim Sư, thuộc hạ của Phi Long từ hai phía nhào tới khóa chặt người hắn lại, chuẩn bị dẫn vào đại lao trong lâu đài “làm khách”.
“ Đừng tưởng ta không biết ngươi đang tính toán những gì.” Phi Long cười chế giễu nói: “ Ngươi cất công chạy tới nơi này thôi báo cho ta biết điều quan trọng kia, chẳng qua muốn ta ra tay giao chiến với kẻ đó, còn ngươi lén lén ẩn núp đâu đó theo dõi, đợi tới khi hai phe giao chiến trọng thương, ngươi sẽ nhảy ra chơi trò “ Chai cò cắn nhau, ngư ông đắc lợi” đúng không nào? Một kẻ thù có thể đánh đuổi truy sát ngươi, thực lực tuyệt đối không tệ, trong quan điểm của ngươi vẫn cho rằng thực lực của ta vẫn còn nằm chết ở mười năm trước, nên vô cùng tự tin chạy tới lôi ta vào cuộc, đúng không nào”?”
Kim Sư sắc mặt tái nhợt khi mọi suy tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lu-dai-nao-di-gioi/1596802/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.