Về đến nhà, ông nội đã đang luộc sủi cảo rồi, cả nhà đều ở trong phòng khách trò chuyện, Hồ Dĩnh và Phương Huy đang ở ngoài sân cãi nhau.
Phương Trì cũng không nghiêm túc lắng nghe nội dung cụ thể, dù sao thì Phương Huy luôn như thế, cảm thấy bản thân rất có trình độ, cứ ai bất đồng ý kiến với nó, đều sẽ phải lí luận một hồi, không là không thể hiện được trình độ của nó ra, Hồ Dĩnh bình thường sẽ không đối chiến trực tiếp với nó, mày nói một tao nói hai, mày nói đông tao nói tây, mày nói chuyện quốc gia đại sự tao nói mai mua quần gì.
Hai đứa này, ai cũng đang nói rất máu lửa, thế nhưng Phương Trì vừa vào sân cái, Hồ Dĩnh liền không lên tiếng nữa, gọi một tiếng anh Tiểu Trì rồi nhìn ra phía sau cậu.
"Anh Tôn," Con bé cười nhảy tới bên người Tôn Vấn Cừ, "Vừa khéo, sắp ăn sủi cảo rồi."
"Ừ, anh đói rồi." Tôn Vấn Cừ cười.
"Còn chưa nói hết, " Phương Huy ở một bên nói, "Cứ là con gái thì không thể biết phân biệt đúng sai à? Giải phóng phụ nữ thì cũng không..."
"Không muốn nói với anh nữa." Hồ Dĩnh quay đầu đi nơi khác.
"Giải phóng phụ nữ cũng không phải một dao là cắt được, em nói..." Phương Huy không từ bỏ mà vẫn nói tiếp.
"Hai đứa đã thảo luận đến cái cao siêu thế rồi?" Phương Trì vừa nghe liền cười vui vẻ.
"Ai ôi, phiền chết đi được," Hồ Dĩnh cau mày nhỏ giọng nói, "Em cũng không biết thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-khuyen/2007666/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.