Sau buổi tụ họp nhỏ ngày hôm đó, hai ngày liên tiếp Hoắc Dận Kỳ không đến tìm Thẩm Nam Kha, được thanh tĩnh mấy hôm lại càng khiến cô vui vẻ hơn, một mình ở trong phòng nghiên cứu bản đồ của Vương phủ.
Ngoại trừ một cái cổng chính ở ngoài, trong phủ vẫn còn một cổng sau ở phía bên kia vườn hoa, nhưng cái cổng kia lúc nào cũng có người đứng canh gác, sự chặt chẽ chẳng hề thua kém bất cứ nơi nào. Thẩm Nam Kha sang bên đó xem qua hai lần, ban đầu cô còn tưởng rằng có thể ngang nhiên đi ra ngoài, nhưng lần nào cũng bị lính gác ngăn lại, đưa tay hỏi xem cô có lệnh bài của Hoắc Dận Kỳ không?
Lệnh bài?
Cô nhớ có lần cô vô tình giáp mặt với Hoắc Dận Kỳ ở hành lang dài, Thẩm Nam Kha để ý thấy trên lưng hắn có cái gì đó, tấm thẻ được chạm khắc đầy tinh xảo kia hẳn là lệnh bài xuất nhập của Vương phủ.
Nghĩ đến đây, trong lòng Thẩm Nam Kha đã lập ra một kế hoạch sơ sơ.
Mặc dù cô không muốn trốn ra khỏi nơi này bây giờ, nhưng nếu như không muốn bị giam giữ ở đây cả đời như thế này, cô nhất định phải mạo hiểm, miếng lệnh bài kia… Cô chắc chắn phải tìm cách lấy được!
Cơ hội của cô đến rất nhanh, hôm nay, Nhược Âm báo cho cô rằng tối Vương gia sẽ ở lại ăn cơm.
Có lẽ với Hoắc Dận Kỳ, những người như Thẩm Nam Kha chỉ cần thỉnh thoảng đến sủng hạnh một hai lần là được, như thế cũng là vinh hạnh của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-hoa/468614/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.