Lúc Hoắc Dận Kỳ quay lại, Thẩm Nam Kha đang ở trong phòng nghiên cứu bản đồ của Vương phủ, vì Hoàng thượng cấm cung Vương phủ nên sau khi cô đến đây chưa từng ra ngoài, nhưng cô tuyệt đối cũng không khoanh tay chờ chết, vì vậy bèn bảo Dao Bình tìm bản đồ trong thư phòng của Hoắc Dận Kỳ, chăm chú nghiên cứu.
Nghe thấy tiếng bước chân, Thẩm Nam Kha lập tức giấu bản đồ trên tay ra sau người, sau đó ngẩng đầu lên liền thấy Hoắc Dận Kỳ đang đi về phía mình.
Ở phía sau hắn là một chàng trai khoảng chừng hai mươi tuổi, mắt phượng mày ngài thu hút, Thẩm Nam Kha không khỏi nhìn chàng ta thêm mấy lần.
Hoắc Dận Kỳ thấy vậy nói, “Tử Cảnh.”
Mộc Tử Cảnh nghe thấy liền hiểu ý của chủ tử, quay người lui ra ngoài, Dao Bình thấy vậy định lui ra ngoài theo, Thẩm Nam Kha liền đứng dậy, “Cái đó, ta bỗng nhiên cảm thấy hơi khó chịu, Dao Bình, ngươi đưa ta đi vệ sinh một chút, nhanh lên.”
Nói xong, Thẩm Nam Kha xoay người định đi về phía cửa, thật ra cô cũng thấy cách làm này của bản thân vô cùng không đáng tin, dù sao thì chạy đâu cho trời khỏi nắng.
Huống chi bây giờ thân phận của cô là Vương phi, thời gian chung sống với Hoắc Dận Kỳ như thế này chỉ có nhiều chứ không có ít.
Nhưng mà bây giờ cô không muốn nhìn thấy hắn, rất chi là không muốn.
Trên đường, Dao Bình không nhịn nổi nói, “Nương nương, Vương gia đối xử với người tốt như vậy, sao người cứ né tránh Vương gia vậy?”
Vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-hoa/468606/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.