“Nhị tiểu thư, cái quái gì thế?” Thẩm Nam Kha buột miệng nói, lúc nhận ra vẻ mặt khó hiểu của Dao Bình đang nhìn mình, cô mới sửa lại nói, “ “Nàng ta là ai?” Vốn dĩ Dao Bình đang hoang mang, nhưng nhớ lại khi trước Thẩm Nam Kha có nói với nàng ấy do quá sợ hãi nên đã mất đi một phần ký ức, nàng cũng không quá ngạc nhiên, chỉ nói, “Trước khi nương nương xuất giá, người với Thái tử phi nương nương thân thiết như ruột thịt, với em gái Thái tử phi nương nương cũng vậy.” Em gái của Niên Khương Địch? Trong đầu Thẩm Nam Kha đang cố gắng hồi tưởng mới nhớ ra ngày đầu tiên bản thân xuyên qua, lúc ở trên triều, hình như có một mỹ nhân hỏi bản thân tại sao lại đầu độc chị gái mình, hình như chính là em gái của Niên Khương Địch. Nhưng mà nàng ta đến làm gì? Thẩm Nam Kha nghĩ vậy thì liền hỏi, Dao Bình ngây ra rồi lắc đầu. Thẩm Nam Kha cũng không hỏi nữa, sau khi Dao Bình giúp bản thân sửa soạn xong xuôi thì đi ra ngoài cửa. Niên Họa Chi đứng ở đại sảnh, trên người mặc một bộ váy màu vàng tơ, trên dây lưng cùng màu có đeo một túi gấm nhỏ màu đỏ, tóc rủ xuống hai bên, đôi má trắng ngần xinh đẹp, tuy không khuynh nước khuynh thành như Niên Khương Địch nhưng cũng xem là một giai nhân. “Tiểu thư, Vương phi nương nương ra rồi.” Nhìn thấy Thẩm Nam Kha bước ra từ bên trong, tì nữ bên cạnh Niên Họa Chi lên tiếng. Niên Họa Chi ngẩng đầu, đôi mắt ngừng lại trên người Thẩm Nam Kha một hồi rồi mới chầm chậm cúi chào, nói, “Tham kiến Vương phi nương nương.” “Nhị tiểu thư.” Thẩm Nam Kha đi tới nói. Niên Họa Chi chậm rãi thẳng người, nhẹ giọng nói, “Lúc trước là Họa Chi không đúng, còn chưa rõ ràng mọi chuyện đã trách cứ Vương phi nương nương, tuy chị gái đã đến tạ lỗi Vương phi nương nương trước, nhưng ta nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy nên đích thân đến tạ tội với Vương phi nương nương mới phải phép.” Dựa theo suy nghĩ trước đây của Thẩm Nam Kha, có lẽ trước đây Niên Khương Địch này đã biết chuyện giữa Thái tử và Thẩm Nam Kha nên mới ghét Thẩm Nam Kha như vậy, mà Niên Họa Chi nếu đã là em gái của nàng ta, lần trước cũng trách cứ cô ở trên điện, thì cũng nên theo phe Niên Khương Địch mới đúng… Thẩm Nam Kha đang nghĩ vậy, Niên Họa Chi thấy cô mãi không đáp lại, còn tưởng cô để ý thật, cắn răng nói, “Vương phi nương nương, nếu trong lòng người thực sự căm ghét Họa Chi, hôm nay Họa Chi…” “Không phải không phải.” Nhìn thấy người phụ nữ trước mặt sắp quỳ xuống luôn rồi, Thẩm Nam Kha vội vàng nói, “Ta… hai ngày nay có hơi nhiều chuyện xảy ra, tâm trạng có chút không tốt, xin nhị tiểu thư đừng chê bai. Còn về chuyện khi trước, đã qua rồi, ta cũng không muốn nhắc đến, ngươi cũng không cần để trong lòng.” Niên Họa Chi hơi ngạc nhiên nhìn người phụ nữ trước mặt, xác nhận không phải cô đang diễn kịch rồi mới nói, “Vương phi nương nương không trách tội thì tốt, thật ra hôm nay Họa Chi đến đây, một là muốn tạ lỗi với Vương phi nương nương, hai là có chuyện muốn nói với Vương phi nương nương.” Niên Họa Chi nói đến đây, ý tứ cũng khá rõ ràng rồi, e rằng chuyện thứ hai này mới là trọng tâm nàng ta tới đây. Mặt Thẩm Nam Kha không đổi sắc, nói, “Mời nhị tiểu thư nói.” “Mấy ngày trước, Thái tử ca ca có tu sửa một mái đình ngoài ngoại thành, mái đình đó còn có thể chèo thuyền dạo chơi, hôm trước ta xin Thái tử ca ca đưa ta đi mở mang tầm mắt, Thái tử ca ca lại nói nếu như có lời của Vương phi nương nương thì sẽ đồng ý để ta đi cùng.” Niên Họa Chi nói đến đây, Thẩm Nam Kha suýt chút nữa thì nhổ hết nước trà trong miệng ra, khó khăn lắm mới kiềm chế được thì lại khiến bản thân sặc đến mức đỏ mặt. Bây giờ cô vừa nhìn thấy Hoắc Dận Hàn kia liền thấy cả người khó chịu, Hoắc Dận Hàn này lại đẩy Niên Họa Chi qua làm thuyết khách. Mắt Thẩm Nam Kha đảo một vòng, cười khổ hai tiếng, nói, “Cái này… Không phải Hoàng thượng cấm cung Vương phủ chúng ta sao? Ta sợ…” “Vương phị nương nương, vậy hẹn ngày mai, vừa hay ở ngoài cấm cung mà Hoàng thượng nói, người xem…” Thẩm Nam Kha bỗng không nói nên lời, Niên Họa Chi thấy cô do dự lại nói, “Vương phi nương nương, lúc đó không chỉ có ta với người, còn có Ngũ vương gia và Ngũ vương phi, còn cả Bát vương gia cũng đi đó, người xem…” Thẩm Nam Kha nhìn Niên Họa Chi không cho mình chút cơ hội từ chối nào, chỉ đành miễn cưỡng gật đầu, “Nếu đã như vậy…” “Ý này của Vương phi nương nương là đồng ý? Họa Chi đa tạ Vương phi nương nương, ngày mai mời Vương phi nương nương và Thất vương gia đến cửa phủ Thái tử, nếu không còn chuyện gì khác thì Họa Chi xin cáo từ!” Nói xong, Niên Họa Chi liền quay người đi, Thẩm Nam Kha nhìn bóng lưng nàng ta, quay đầu hơi Dao Bình, “Ban nãy không phải ta vẫn chưa đồng ý gì sao?” Niên Họa Chi nghe rõ mồn một lời của cô, khóe miệng không khỏi cong lên. Tỳ nữ Tiểu Ngân bên cạnh nói, “Tiểu thư, Thẩm Nam Kha đã đồng ý hẹn rồi, bên phía đại tiểu thư…” “Chị ấy biết Thẩm Nam Kha đi, chắc chắn cũng sẽ đi, ngày mai ngươi chờ xem kịch hay đi!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]