Thẩm Nam Kha nhìn người đàn ông ở trước mặt, mặc dù từ lúc đến với thế giới này cô đã phát hiện ra rằng ở thế giới này xem mạng người không ra gì cả. Sau đó ở thời điểm ấy, Thẩm Nam Kha mới thực sự cảm nhận được cảm giác cái chết đang kề cận trên đầu cô.
Hoàng thượng ngồi ở vị trí chính giữa, hai bên trái phải của ông là Thục phi và Hoàng hậu.
Không sai, Hoàng hậu vẫn luôn muốn bản thân cô phải chết, mới vừa rồi Thục phi còn giúp cô cầu tình, người duy nhất mà cô có thể trông cậy vào cũng chỉ có bà ấy mà thôi.
Cả hiện trường đều là sự yên tĩnh kiềm nén, Thẩm Nam Kha quỳ trên mặt đất cũng được một khoảng thời gian rồi, sự tê dại khiến cô hơi nhíu mày lại, nhịn không được mới cử động một chút. Nhưng hành động nhẹ nhàng như thế lại rơi vào tầm mắt của Hoàng hậu Trang Mi.
Trang Mi nói: “Thất vương phi đến từ Bắc Địa, e là chỗ của các người không có nhiều lễ nghi rườm rà như Lạc Nhạn Quốc của chúng ta. Ngươi mới quỳ trên đất mới đó đã khó chịu rồi sao?”
Nói cách khác là thật ra bà ta muốn nói cô không hiểu lễ nghi, trong lòng Thẩm Nam Kha bị cắt ngang một phen, trực tiếp đáp: “Bẩm Hoàng hậu, Nam Kha chỉ cảm thấy chân hơi không thoải mái, nhưng đó là bởi vì ở Bắc Địa chúng ta chưa từng bắt người khác quỳ trên đất thời gian dài như vậy.”
Trang Mi không nghĩ tới rằng lời nói của bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-hoa/2953513/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.