Nghe xong câu nói đó, biểu cảm trên gương mặt của Hoắc Dận Lam thay đổi hẳn đi. Lúc hắn quay đầu lại nhìn thì thấy Tô An đã đứng cách đó không xa.
Ngay cả Tô An cũng đến…
Biểu cảm trên gương mặt của hắn thay đổi lần nữa, trong lòng dấy lên hàng tá suy đoán, nhưng rồi cũng bị hắn gạt phăng đi.
Không thể nào.
Chuyện lần này hắn đã ra tay gọn gàng sạch sẽ, những tên kia đều đã chết sạch, còn có ai biết được kẻ phái những tên kia đến là hắn chứ?
Nghĩ đến đây Hoắc Dận Lam đã đi cùng với Tô An rồi, vừa mới đi được vài bước, Hoắc Dận Lam không nhịn được quay sang hỏi Tô An: “Tô công công hẳn là biết có chuyện gì?”
Nghe thấy Hoắc Dận Lam nói vậy, vẻ mặt của Tô An cũng chẳng thay đổi mấy, đáp: “Nô tài không biết, nhưng nghe nói rằng Bát Vương gia đã tìm được một vài tên thích khách còn sót lại trong rừng.”
Tô An vừa nói xong, mặc dù đã cố gắng điều chỉnh cảm xúc nhưng vẻ mặt của hắn vẫn không khỏi biến hóa.
Vẫn còn bè phái sót lại!
Sao lại có thể như thế được?
Những kẻ nằm lại trong rừng rõ ràng là mười tên thích khách do hắn phái tới, sao có thể có thêm tên khác?
Nghĩ tới đây tay của Hoắc Dận Lam đã cuộn chặt thành nắm đấm, nhất định là lừa hắn, không thể nào, không có khả năng!
Lúc Hoắc Dận Lam đang rơi vào trầm tư thì hai người đã đi đến trước lều của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-hoa/2953511/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.