Lúc đó, nếu Hoắc Dận Kỳ đuổi theo, khả năng con thỏ kia chính là vật trong túi của hắn, mà lúc nghe thấy tiếng kêu kia, Hoắc Dận Kỳ chẳng mảy may nghĩ ngợi gì, lao thẳng một mạch về nơi phát ra âm thanh kia.
Thẩm Nam Kha không ngừng lùi lại, trước mặt cô là con hổ trắng to lớn, nó nhìn cô chằm chằm, vẻ tham lam khát máu hiện lên trong đôi mắt nó.
Mặc dù Thẩm Nam Kha đúng là trước kia đã từng nhìn thấy con vật này trong vườn bách thú, nhưng lúc đó đều có lồng nhốt chúng lại, tình huống cô gặp bây giờ hoàn toàn khác.
Thấy bụng con hổ kia xẹp lép, Thẩm Nam Kha cảm thấy, cô có thể sẽ trở thành thức ăn trong bụng nó.
Có lẽ điều đó chắc chắn sẽ xảy ra.
Cô đạp chân trên đất, thế nhưng tiếng sột soạt đó lại càng làm cho con hổ kia không ngừng lại gần cô, Thẩm Nam Kha run lên bần bật. Ngay khi hổ trắng kia bổ nhào về phía cô, một mũi tên đột nhiên phóng ra, sạt qua mình hổ trắng.
Hổ trắng lập tức gào lên một tiếng, mà lúc này, một con ngựa đen nhảy vọt ra từ trong bụi cỏ, người trên lưng ngựa mặc một chiếc trường bào màu xanh, bỏ chiếc mặt nạ màu bạc xuống Dương Quan, lúc đó, Thẩm Nam Kha cảm thấy hắn thật đẹp trai.
Hoắc Dận Kỳ không để ý tới vẻ mặt của Thẩm Nam Kha, hắn vươn tay ra kéo cô dậy, Thẩm Nam Kha chỉ cảm thấy nhoáng một cái trước mắt, đợi đến lúc cô kịp phản ứng, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-lai-hoanh-hoa/2953508/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.