So với Yến Đại đương gia một ngày nếu không làm điều gì kỳ quái thì cả người sẽ không thoải mái, Lạc đại công tử thật là một người bệnh ngoan ngoãn nghe lời, kêu uống thuốc liền uống thuốc, bảo nghỉ ngơi liền nghỉ ngơi, thầy thuốc ngàn dặn vạn dò không thể xuống giường, y liền an an tĩnh tĩnh dựa vào đầu giường. Nếu không phải trên cánh tay còn quấn mảnh vải thật dày, Lạc Vân Phóng đang rũ mắt đọc sách ở đằng kia không khác trước đây là mấy.
Yến Khiếu mắt thấy y đem một chén thuốc nâu đen uống đến một giọt cũng không sót, vừa đưa qua khăn lau vừa mặt mày hớn hở mà từ trong lòng ngực lấy ra một viên đường mạch nha.
Lạc Vân Phóng dừng một chút, dưới ánh mắt không ngừng kiên trì của hắn, đành cúi đầu ngậm vào.
Xoa xoa đầu ngón tay ấm áp, Yến Khiếu cười đến so với cảnh xuân bên ngoài càng xán lạn.
Bên kia ánh mắt Lạc đốc quân nhìn qua hơi hơi có chút thâm sâu, Yến Đại đương gia rất thức thời mà thu lại vẻ mặt, cong cong khóe miệng, ngồi trên mép giường cùng y nói đến đủ loại sự vụ trong đoạn thời gian tới.
Thành Lạc Nhạn thái bình vô sự, tri châu đại nhân mập mạp tỏ vẻ bắt đầu tin tưởng quẻ bói của Điền sư gia nói lão mệnh định phong hầu, hạ quyết tâm muốn ôm đùi bọn họ. Lão lăn lộn trên quan trường Bình Châu đã một thời gian dài, từ trên xuống dưới rõ ràng đến nhất thanh nhị sở. Chuyện Nghê Văn Lương cũng là lão đặc biệt báo tin. Có lão, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hoan/1214314/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.