Trương Tiểu Dã tắm xong đi ra, Lưu Huy vẫn còn dựa ở nơi đó.
Trương Tiểu Dã lau tóc bước tới, giơ tay lắc lắc trước mặt Lưu Huy: “Anh không sao chứ?”
Lưu Huy ngước mắt lên nhìn cậu.
Trương Tiểu Dã nghiêng đầu nhìn hắn, trợn to đôi mắt, hai con ngươi đen sáng lấp lánh, mái tóc ướt nhẹp dính sát ở trán.
Xong đời, Lưu Huy nghĩ, xong đời.
Nguyên lai đã bất tri bất giác hãm sâu vào tự bao giờ, không thể thoát ra được.
Thân thể Lưu Huy nghiêng về phía trước, đưa tay ra, ôm chầm Trương Tiểu Dã.
“Xảy ra chuyện gì?” Trương Tiểu Dã sợ hết hồn.
Lưu Huy ôm cậu, vòng tay chậm rãi thu chặt, tựa hồ nếu tay vừa buông lỏng chút thôi thì người trước mặt sẽ lập tức biến mất.
Xong đời, xong đời, đã đi không ra, chạy không thoát …
Trương Tiểu Dã cũng không nói gì, đứng yên ở nơi đó, cử động một chút cũng không dám, giọt nước từ trên tóc nhỏ xuống cơ thể, lành lạnh.
“Tiểu Dã…” Lưu Huy thấp giọng lặp lại, “Tiểu Dã…”
Lưu Huy hận không thể đem cậu vò nát nhét vào trong người, Trương Tiểu Dã… Trương Tiểu Dã… Trương Tiểu Dã tai hoạ này, nếu em xảy ra chuyện gì, tôi biết phải làm thế nào.
Trương Tiểu Dã trong lòng cũng lành lạnh, không thể nói được là căng thẳng hay kích động, vô cùng không thể tin được mà cao hứng, như được ngồi mây xanh phi đến tận nơi cao nhất, đầu Lưu Huy gối lên vai mình, trong miệng lẩm bẩm gọi tên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hoan-tuong-tu/2439515/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.