Cuối cùng Giản Tinh Lai thay một một vest ba mảnh màu xanh lam vừa chín chắn vừa trẻ trung. Hắn cởi cà vạt, cởi thêm hai cúc áo sơ mi, ngồi trên sô pha trong văn phòng lật xem tờ báo hôm nay.
Đó là bức tranh mà Diệp Tịch Vụ thấy khi đến nơi.
Giản Tinh Lai ngẩng đầu lên, thấy anh đến thì bỏ tờ báo sang một bên.
“Lại đây.” Giản Tinh Lai ngoắc tay.
Diệp Tịch Vụ đi tới. Giản Tinh Lai dạng gối, chờ anh đến gần thì khép đầu gối lại kẹp chân Diệp Tịch Vụ ở trong.
“…” Diệp Tịch Vụ cúi đầu nhìn hắn, “Cậu là trẻ con à?” Anh hỏi.
Giản Tinh Lai lắc lắc đầu gối: “Ôm anh một cái.”
Diệp Tịch Vụ bật cười. Anh đưa tay kéo tóc mái Giản Tinh Lai. Quần áo trên người anh bị Giản Tinh Lai nhìn ra. Hắn không nói gì, nhìn một hồi mới bình luận một câu “Đẹp.”
Chương Vị Niên đã dẫn trợ lý ra ngoài từ lâu. Y thật sự không thể tiếp tục nhìn một màn yêu đương không biết xấu hổ thế này nữa. Y sợ bản thân sẽ ghen tị chết mất.
Buổi trưa hai người đến nhà hàng, tình cờ đụng phải một quản lý cấp cao khác của khách sạn. CTO dẫn theo mấy người nam nữ lớn tuổi, lúc chạm mặt Giản Tinh Lai và Diệp Tịch Vụ thì gật đầu với nhau một cái.
“Dạo này ngày nào cậu Diệp cũng tới.” CTO nhìn Diệp Tịch Vụ, vờ cười bảo, “Không thì trống trải lắm.”
Đám người này không dám đối đầu trực tiếp với Giản Tinh Lai nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hanh-tinh-cau/2467330/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.