Mặc dù liên tiếp chịu đả kích về “tuổi tác” và “thể lực” nhưng cuối cùng Diệp Tịch Vụ vẫn xem như giữ gìn được chút mặt mũi cuối cùng, vác được thiết bị ngắm sao của Giản Tinh Lai bò lên đỉnh. Chỉ là sau khi lên đến nơi thì lực bất tòng tâm, vật lộn nửa ngày cũng chỉ đành mặc kệ Giản Tinh Lai dựng lều một mình.
Mỗi khi có hoạt động như xem thiên văn thì thường đội ngắm sao địa phương sẽ đi hết toàn bộ. Trong đội có anh Cửu là hơi quen biết với Giản Tinh Lai, hôm nay dẫn theo gia đình tới. Hai người chủ động chào hỏi nhau.
“Lần này cậu mang lều hơi lớn đấy nhé.” Là một người đàn ông trung niên có gia đình và sự nghiệp cùng thuận lợi, cái gì anh Cửu cũng tốt, duy chỉ có cái tật thích hóng chuyện thiên hạ. Anh ấy nhìn chiếc lều đôi của Giản Tinh Lai vài lần, trêu, “Cuối cùng cậu cũng chịu dẫn người nhà đi rồi à?”
Giản Tinh Lai không cố giải thích vấn đề “người nhà”, chỉ bình thản “Ừ” một tiếng, đứng dậy đi lấy nước đổ vào nồi lẩu.
Anh Cửu tò mò về “người nhà” của hắn. Lẽ dĩ nhiên vô cùng muốn diện kiến một lần. Đang ngơ ngác thì thấy một bàn tay vén cửa lều.
Diệp Tịch Vụ vừa nằm nghỉ ngơi một lúc. Mái tóc tự nhiên bị loạn thành một nùi, mềm mại xõa tung trên đầu. Anh ngẩng lên. Khi mặt đối mặt với anh Cửu, cả hai đều sửng sốt một chút.
Anh Cửu: “…”
Diệp Tịch Vụ: “…”
Hai người im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hanh-tinh-cau/2467328/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.