Lúc Diệp Tịch Vụ thấy điện thoại bị người giật đi cũng không hoảng loạn quá. Thầy Hà đã tỉnh nhưng vẫn còn mơ màng, dường như không bị thương nặng, có điều vẫn lầm bầm, chắc là không thoải mái lắm.
Vài gã đàn ông Diệp Tịch Vụ không nhận ra. Anh ráng nhớ lại một phen, mấy lão già bảo thủ bên Giản Thế trông không giống thế này. Trong đám người kia có một người thoạt nhìn rất trẻ, bề ngoài có vẻ chưa đến hai mươi tuổi, mặt mũi rất quen.
“Mang hai người họ vào nhà.” Người trẻ tuổi nhất trông rất quen kia đang ra lệnh. Những người khác nghe lệnh cậu ta, kéo Diệp Tịch Vụ và thầy Hà vào trong biệt thự.
Ánh mắt Diệp Tịch Vụ vẫn không nhịn được nhìn chằm chằm vào mặt thanh niên trẻ tuổi.
Tựa hồ người kia chú ý tới ánh mắt của anh, cũng quay đầu lại nhìn Diệp Tịch Vụ. Ánh mắt hai người chạm nhau, đối phương quan sát Diệp Tịch Vụ một phen rồi rời tầm mắt đi chỗ khác.
“Nhìn cái gì?” Một người trong đó quát Diệp Tịch Vụ, mặc dù ngoài miệng bọn họ hung dữ nhưng động tác không quá thô lỗ, lúc vội vàng kéo Diệp Tịch Vụ vào cửa cũng chỉ dám cứng rắn lôi thầy Hà, còn Diệp Tịch Vụ thì không dám đụng.
Tỉnh táo lại sau khi bị trói vào biệt thự, thầy Hà bị dọa đến luống cuống, Diệp Tịch Vụ phải trấn an ông trước.
Đám bắt cóc để lại vài người trông hai người họ. Sau khi ước lượng thể trạng một chút thì Diệp Tịch Vụ không dám chắc chắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hanh-tinh-cau/2467314/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.