Diệp Tịch Vụ đứng dưới cầu thang, cậu thanh niên đứng giữa cầu thang. Cậu ta nhìn Diệp Tịch Vụ, ánh mắt bình tĩnh không cảm xúc. Cậu chỉ lẳng lặng nhìn anh, dường như đang chờ Diệp Tịch Vụ hỏi gì đó.
“Ừm… Thì…” Diệp Tịch Vụ quả thật muốn nói gì đó nhưng người đầu tiên anh nghĩ tới tựa hồ chỉ có một người. Vì vậy anh hỏi, “Tinh Lai cậu ấy biết không?”
Cậu thanh niên nhướng mày, cậu ngẫm nghĩ một hồi, chậm rãi bảo: “Chắc là sắp biết rồi.”
Cậu ta vẫn nhìn Diệp Tịch Vụ, hình như cảm thấy hơi buồn cười: “Anh chỉ muốn hỏi cái này thôi?”
Diệp Tịch Vụ nghĩ nghĩ, ngẩng đầu lộ ra một nụ cười nhợt nhạt, anh hỏi cậu: “Cậu tên gì?”
Cậu thanh niên trầm mặc giây lát, hành động mím môi của cậu và Giản Tinh Lai hệt như từ một khuôn đúc ra, mãi sau mới trả lời: “Ôn Hoa.” Cậu nói, “Ôn trong ấm áp, Hoa trong bông hoa.”
Bởi vì mặt Ôn Hoa còn quá trẻ, Diệp Tịch Vụ cứ có lỗi giác rằng cậu ta vẫn còn ở tuổi vị thành niên, sau lại cẩn thận nghĩ lại, quả thật cũng có thể là chưa mười tám thật.
Để một thằng nhóc nổi loạn mười tám tuổi thực hiện hành vi bắt cóc, có đôi khi Diệp Tịch Vụ thật sự bội phục chỉ số thông minh khi phạm tội của người đàn bà Ôn Uyển Hồng này.
Chỉ là Ôn Hoa dường như chẳng giống một tên bắt cóc chút nào.
Tầng bốn biệt thự có độc một phòng lớn, một cửa thông với cầu thang. Ôn Hoa chừa nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hanh-tinh-cau/2467312/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.