Giờ này khắc này Gia Luật Hằng căn bản là sẽ không nghĩ đến, trước mắt thành ngoại trừ trăm tên lính giơ cây đuốc, bên trong một người đều không có.
Mà một nơi khác,dưới bóng đêm rộng lớn, thác nước chảy xuống như bay, núi cao nguy nga.
Mấy binh lính sắp hàng có thứ tự đang từ khe sâu đi đến, tuy rằng đêm tối vẫn nghe được tiếng bước chân nặng nề có lực, còn có tiếng áo giáp ma sát cùng một chỗ, lưỡi mác thiết giáp, chiến mã hí to.
“Lý tướng quân, ngươi và Long tướng quân thống lĩnh năm vạn đại quân ở chiếm thành phía tây,cắm điểm phương bắc.Lúc không có nghe thấy tiếng trống phía trước trước thì nhắm mắt ngủ một giấc, nhưng sau khi nghe tiếng trống vang lên sau đó phải lập tức đứng dậy, sau đó căn cứ vung kỳ (lá cờ) trên thành lâu thì tiến công.Cờ hướng trái,các ngươi đi về phía trái,cờ hướng phải,các ngươi đi về bên phải.” Lâu Lan ngồi trên lưng ngựa trầm giọng phân phó, thân khoác lụa hồng bào, đầu đội ngân khôi, khí thế oai hung nhưng giọng nói có phần thoải mái.
“Vâng! Thuộc hạ nghe lệnh!” Lý tướng quân và Long tướng quân cùng đáp, nói xong dẫn mấy đại quân kỵ mã từ khe sâu đi đến phía tây chiếm thành,và phía bắc mà đi.
Tra Tiểu Tân đợi bọn họ đi rồi nghiêng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú phía sau, cái miệng nhỏ nhắn nói: “Chàng tại sao còn cho bọn hắn ngủ nha? Chúng ta còn chưa ngủ.”
Lâu Lan cúi đầu nhìn khuôn mặt dịu dàng gần nhau gang tấc , mắt phượng hẹp dài hiện lên một nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403905/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.