Thu Dung thấy bầu không khí xung quanh hai người đầy mùi đao, lập tức hoà giải: “Hai tỷ tỷ đang nói chuyện bình thường, làm sao lại…”
“Câm miệng.” Hai người đồng thời nhìn nàng nói, Thu Dung khó xử đứng chốc lát nàng xin cáo lui, trong phòng chỉ còn lại ba người Lục Uyển cùng Hoa Nguyệt còn có Diệp Tử.
“Tiện nhân! Ỷ vào bản thân dụ dỗ người! Cẩn thận có ngày sẽ chết ở trên giường!” Hoa Nguyệt dùng giọng điệu độc ác nhất nguyền rủa nàng, khuôn mặt õng ẹo.
Lục Uyển không tức giận, vẫn cười thiên kiều bá mị: “Chết ở trên giường còn tốt hơn sống một mình.”
“Ngươi!” Hoa Nguyệt bị nàng phản bác nói không nên lời, nhưng vào lúc này bên ngoài vang lên tiếng của nha hoàn: “Vương gia.”
Lâu Lan mặt không thay đổi đi vào phòng, mắt phượng vẫn trước sau như một lạnh nhạt không có nửa phần cảm xúc, hồng y tao nhã, đứng riêng một mình, hắn vừa xuất hiện Hoa Nguyệt lập tức hành lễ, cười nịnh nọt.
“Lan, ngươi trở về, có lạnh hay không?” Lục Uyển phong tình vạn chủng tiến lên khoác áo lên vai hắn, còn lớn mật hôn lên mặt hắn, để lộ nụ cười xinh đẹp động lòng người.
Hoa Nguyệt thấy thế tức giận đến phổi muốn nổ tung, thấy Lâu Lan nhìn nàng lạnh lùng nói: “Còn chưa đi ư?” Nàng nghe xong sợ tới mức lập tức chạy ra ngoài, tay trong áo nắm chặt thành quyền, oán hận nhìn sang Lục Uyển, một ngày nào đó, một ngày nào đó nàng nhất định phải biến mất trên thế gian!
Chờ nàng đi khỏi Lục Uyển càng làm càn toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403812/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.