Chương trước
Chương sau
Tra Tiểu Tân kiên nhẫn giải thích:“Ma thú chính là một con vật được cưng chiều, giống như chó và mèo vậy ý ” Nếu giải thích với nàng ma thú là một loại trò chơi, chỉ sợ muốn nói đến trời sáng cũng không rõ ràng lắm, Thu Dung bỗng nhiên tĩnh ngộ, ngay khi Tra Tiểu Tân muốn tiếp tục thì lại hỏi.
“Còn lão công là cái gì?”
“Ôi! Lão công chính là tướng công nàng ý!” Tra Tiểu Tân lười giải thích với nàng, tự nói:“ lão công kêu nàng giúp hắn đổ chén nước, người nữ kia không quay đầu lại nói ni mã đây không đổ nhá? Nhưng mà lão công nàng vẫn kiên trì, nữ nhân kia phiền muộn nói, ni mã ngươi đang ở đây ngươi có tin ta cho tiểu đệ đệ của ngươi sùi bọt mép không?! lão công vừa nghe mặt lập tức phát ra âm thanh, phía ngoài truyền đến một trận cười lớn, nữ tử liền quýnh lên, thì ra đồng nghiệp lão công đều ở bên ngoài.”
Thu Dung trợn to mắt, ngây ngốc cười to không ngừng nhìn Tra Tiểu Tân nhỏ giọng hỏi :“Ni mã là cái gì?”
“Ni mã chỉ là một loại ngựa, cùng ăn rơm rạ giống như là là thập đại thần thú.” Tra Tiểu Tân ăn xong cảm thấy hài lòng đứng lên vỗ vỗ cái bụng tròn trịa nhìn nàng nhíu mày cười:“Hôm nào có thời gian muội sẽ nói với tỷ một chút về thập đại thần thú.” Không đợi Thu Dung đáp lời liền hai ba bước nhảy ra phòng.
Gia Luật Hằng buổi sáng dọn dẹp vườn đều có thói quen đi dạo một lần, lại phát hiện hậu hoa viên bị Lâu Lan làm thành mê cung trong lòng có phần âm thầm tán thưởng hắn thật cao mưu túc trí, xem ra muốn ám sát hắn không dễ dàng. Vốn đang định tiếp tục đi dạo một chút xem có chỗ gì sơ hở không, ai ngờ thấy Tra Tiểu Tân đi trên hành lang, bởi vì giữa trưa mặt trời rất nóng hầu như toàn bộ ánh sáng đều trải khắp hành lang chỉ để lại một mảng bóng râm nho nhỏ, mà chân nàng liền dọc theo vị trí bóng râm mà đi, thật cẩn thận không cho thân thể tiếp xúc ánh mặt trời, vẻ mặt đáng yêu phong phú. nụ cười bên môi Gia Luật hằng hiện lên ngay cả chính mình cũng không phát hiện, đi đến chỗ nàng.
“Không biết một lát trở về (Bao Tô Bà) bà tô Bánh bao có xử mình không……” Tra Tiểu Tân vừa đi vừa thì thầm, Bao Tô Bà là nàng nhầm với người tên Tô đại thẩm, làm sáng nay nàng buồn nôn tuy rằng lúc ấy thực rất vui nha, nhưng mà nghĩ đến hậu quả nàng đột nhiên thấy sởn tóc gáy. Đang đi bỗng nhiên một người che ở trước mặt nàng, Tra Tiểu Tân mặt nhăn mày nhíu, vì thế hướng ra phía ngoài đi, nhưng mà nàng vừa đi ra ngoài người nọ cũng ra bên ngoài, nàng đi phía trong người nọ liền hướng vào trong, đối diện với nàng, Tra Tiểu Tân hoàn toàn phát cáu hét :“ Chó ngoan không cản đường!”
Gia Luật Hằng vốn cảm thấy trêu trọc nàng như vậy rất vui vẻ , nhưng mà nghe đến chữ “chó” trên mặt liền phủ lớp hàn sương, hắn đường đường thái tử Ấp quốc dưới một…mà..ở …, lại bị cô nương này gọi là.. là “ Chó”!
Tra Tiểu Tân lười cãi với người đứng trước mặt,đang nói…..lập tức nhảy lên một cước dẫm đầu ngón chân hắn, nghe được hắn hô đau sau lại hướng bắp chân hung hăng đạp một cước, Gia Luật hằng không nghĩ tới nàng đánh bất ngờ như thế, ngồi chồm hổm cong lưng lại trút mấy hơi thở nặng nhọc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.