Diêu Định vừa lòng gật gật đầu, mỉm cười nói: “Vậy ngươi sau này ở lại trong phủ làm việc lặt vặt ” Hắn vừa nói xong những người khác “A” kinh ngạc thành tiếng, phải biết rằng phía sau phủ là nơi ở của Vương gia cùng nương nương, giờ lại phân phó hắn tới đó, trong lúc nhất thời đủ loại ánh mắt ghen tị như đao kiếm phóng về hướng nam tử vải thô, hắn cự tuyệt cười nhạt, chẳng qua là con ngươi u tối lại liếc về nữ tử áo trắng đứng trong vườn đang vui sướng giơ cái cuốc, khóe môi giương lên.
Thanh Thu Các.
Ánh mặt trời nhợt nhạt rắc vào, gió nhẹ nhàng bay lượn, ngoài cửa sổ lá phong khô bay lả tả xuống, không gian yên tĩnh.
“Bà ta lúc ấy tựa như vậy nằm ở trên ghế, vừa cắn hạt dưa, mắt trợn trắng nghiêng nhìn muội nói muốn xé miệng ngươi.” Tra Tiểu Tân bắt chước bộ dáng thô tục của Tô đại thẩm tứ nằm bát ngưỡng ngồi ở ghế trên, vừa phun vỏ hạt dưa vừa nói, ánh mắt còn cố ý nheo thành một đường nhỏ, học được tám chín phần mười.
Thu Dung cười đến gục xuống bàn: “Sau đó thì sao ?”
“Sau đó ta nể tình bằng hữu nên nói nếu bà ta ép hai tay lại thì quần áo sẽ rách.” Tra Tiểu Tân hai chân bắt chéo linh tinh lang tang nói, đem vỏ hạt dưa phun trên đất, ai ngờ còn có một mảnh vỏ dính vào sống mũi, bởi vì hạt dưa hấu là màu đen, cho nên nhìn qua rất giống nhất nốt ruồi bà mối, buồn cười cực kỳ.
“Sau đó?” Thu dung tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403766/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.