Theo sự trở về của gương Quan Trận,, quỹ đạo vận hành của Cựu Trận cũng thay đổi theo, mặt cỏ dưới chân họ cũng hóa thành mặt băng trong suốt rồi biến mất trong gió, ánh mặt trời bao phủ xung quanh cũng trở thành chỗ có chỗ không, lộ ra tất cả mọi người bị nhốt trong ba mươi năm.
Vẻ mặt bọn họ mờ mịt nhìn chàng trai xa lạ đột nhiên xuất hiện trước mặt.
Cơ thể chàng trai thon gầy, tóc búi lỏng rũ phĩa sau lưng, cảm xúc nhàn nhạt, nhưng cây kiếm cầm trong tay lại không thể làm giả được.
Quả nhiên, giây tiếp theo liền nghe thấy hắn lười biếng nói, "Ai da, con mang người yêu của con tới cứu mọi người đây."
Cười đến nỗi cực kỳ kiêu ngạo cũng cực kỳ thiếu đánh.
Vì thế sư phụ của Tề Tiêu Loan không ngoài mong đợi của mọi người mà hất phất trần vào mặt hắn, cho hắn tình yêu của giáo dục, để bổ sung tình nghĩa ít ỏi của thầy trò.
Bị phất trần đánh Tề Tiêu Loan cũng thành thật lại, ngoan ngoãn cho Bùi Chiêu Minh xuất hiện để ra mắt với mọi người.
Không gì bất ngờ, Bùi Chiêu Minh chớp mắt liền lấy được sự thương tiếc cùng sự yêu thương của mọi trường, các vị trưởng bối sôi nổi như không cần tiền mà nhét vào ngực hắn đầy thiên tài địa bảo coi như lễ ra mắt.
Đúng là đứa trẻ đáng thương, bị nhốt mười mấy năm còn chưa kịp từ từ hưởng thụ thế giới tốt đẹp đã bị tên nhóc thối tha Tề Tiêu Loan ngậm đi mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dien-hinh-the-than/2871984/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.