-Ngươi quả thật rất giỏi!
Bạch phu nhân lấy lại bình tĩnh.
- Không cần bà phải khen!
Đinh Khai cười nhạt.
- Tiểu Đinh, ngươi cũng nên biết!
Bạch phu nhân nói:
- Một đống châu báu ngân lượng lớn như vậy, ta làm sao có thể mang theo bên người?
- Việc này hãy nói sau!
- Nói sau?
- Phu nhân cũng nên biết! Trận lửa này của bà thật sự quá độc quá tàn nhẫn. Đinh Khai ta mặc dù không phải là người có thù tất báo, nhưng ít nhất cũng phải cho người ta biết, Đinh mỗ không phải là một kẻ dễ ức hiếp…
- Ngươi… ngươi muốn thế nào?
- Chỉ muốn đáp lễ một chút mà thôi.
Đinh Khai lắc lắc thanh chủy thủ trong tay:
- Trước tiên hãy mượn tạm một bên tai của bà vậy!
May mắn thoát ra khỏi biển lửa bừng bừng, hồi báo như vậy quả thật chỉ là một chút lòng thành.
- Cái gì?
Bạch phu nhân biến sắc, bỗng nhiên vặn người một cái, lướt qua hàng lan can sơn màu đỏ.
Bà ta mặc dù đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng phong thái vẫn yểu điệu thướt tha như trước, xem cái đẹp như tính mạng. Cắt một bên tai không phải sẽ trở thành người quái dị sao? Bà ta tình nguyện chết cũng không muốn tổn hại đến nhan sắc của mình.
Huống hồ mặc dù bà ta có phần kiêng kỵ Đinh Khai, nhưng cũng không biểu thị bà ta thật sự sợ tên giang hồ lãng tử này.
- Muốn lấy một tai của ta đâu có dễ dàng như vậy!
Nhưng khi bà ta vừa dứt lời, bên ngoài lan can bỗng nhiên vang lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dao-tuy-nguyet/35913/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.