-Tiểu Đinh! Ngươi…
- Vừa rồi ngươi nói không sai.
Đinh Khai nhỏ giọng nói:
- Ta ở nơi này chính là để đợi một người.
Đương nhiên, người hắn đợi không phải là Triệu Tiểu Nhu, bởi vì hắn căn bản không biết Triệu Tiểu Nhu lại trốn khỏi nhà.
- Đợi ai?
Lúc này đến phiên Lâu Đại Chiêu lên tiếng hỏi.
- Đợi chủ nhân của Hạnh Hoa Thôn này.
Đinh Khai nói:
- Cũng chính là Bạch phu nhân rất có tiếng tăm trên giang hồ.
- Bạch phu nhân?
Lâu Đại Chiêu ngẩn ra:
- Là bà ta, Liễu Hoành Ba?
- Không sai! Bạch môn Liễu thị.
- Chỉ sợ bà ta đã hơn bốn mươi tuổi rồi.
- Chính xác là bốn mươi mốt tuổi.
Đinh Khai cười cười nói:
- Nghe nói là bà ta không hề già, vẫn xinh đẹp quyến rũ như trước.
- Còn cô nàng bán rượu kia thì sao?
- Là một tiểu yêu tinh, nghe nói là con gái nuôi của bà ta.
- Chuyện này có thể trách ai?
Lâu Đại Chiêu bám vào một cành cây vắt ngang, nhếch miệng cười:
- Tiểu Đinh của chúng ta sao lại thay đổi khẩu vị như vậy? Không ngờ lại thích lão…
- Đồ râu thối!
Đinh Khai mắng:
- Đúng là miệng chó không mọc được ngà voi! Ngươi biết vì sao ta lại chờ bà ta không?
- Vì sao?
- Để kiếm một khoản tiền bất chính.
Đinh Khai nói.
- Một khoản tiền bất chính?
Lâu Đại Chiêu giật mình. Hắn không tin, thậm chí tuyệt đối không tin Tiểu Đinh mà hắn biết lại muốn kiếm tiền bằng cách này.
- Ngươi muốn đánh cướp Hạnh Hoa Thôn?
- Là Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dao-tuy-nguyet/35912/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.