Qua hết ba ngày tết, đường phố Bắc Kinh lại khôi phục vẻ phồn hoa náo nhiệt vốn có, mọi người lại lần nữa khăn gói về lại thành phố, tiếp tục phấn đấu vì miếng cơm manh áo.
Vài ngày sau đó, Quý Du Nhiên đưa mẹ Quý về lại quê nhà.
Cho dù cô năn nỉ ỉ ôi như thế nào, mẹ Quý vẫn kiên trì đi về, bà nói thời tiết đang dần ấm lên, người dân bắt đầu du lịch, nhà là nghỉ nhỏ của bà cũng phải làm ăn lại.
Cũng may dì Ngô cũng theo mẹ con cô trở về quê, với tiền lương mà Giản Đông Thần chi trả, đừng nói theo mẹ cô về quê chăm sóc bà, cho dù là có đi ra nước ngoài làm việc, dì Ngô cũng sẽ quyết tâm đi theo làm.
Quý Du Nhiên nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cũng thỏa hiệp, rốt cuộc thì mẹ cô cũng đã quen với nhịp sống sinh hoạt ở quê nhà, như vậy thì cũng có lợi với sức khỏe của bà.
Ở dưới quê ngây ngẩn mấy ngày, cô nhanh chóng trở về lại thành phố.
Trong dịp tết, từ đôi vớ màu đỏ rực, cô lập tức có linh cảm, sáng tác ra mẫu búp bê yooka năm mới đại cát đại lợi, chỉ trong gian mấy ngày đã hoàn thành bản vẽ, lên kế hoạch cho xuyên suốt quá trình làm hàng mẫu, trưng bày, sản xuất, bán sản phẩm ra thị trường.
Đây là bản vẽ ưng ý nhất của cô từ trước đến nay, cô tin tưởng với sản phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3483970/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.