Quý Du Nhiên có chút bất ngờ, cô đoán được hôm nay thể nào Giản Đông Thần cũng sẽ đến đây để nói chuyện hợp tác, nhưng cô không ngờ là Cảnh Hách Phàm cũng ở đây.
Sáng ngày hôm qua cô còn nhận được tin nhắn của tiểu tử này, nói là phải hai ngày nữa mới có thể trở về!
“Nhớ chị quá nên phải nhanh chóng trở về, chị gái à!” Cậu thanh niên trẻ tuổi phải đi vụn bánh mì bên mép miệng của cô, tiến đến bên tai cô, thấp giọng làm nũng.
Quý Du Nhiên bị luồng nhiệt bên tai kích thích, nổi lên một tầng da gà, cô giơ tay xoa đỉnh đầu của cậu trai trẻ, giọng điệu mềm mại: “Biết rồi, nhưng đây là công ty, cần phải chú ý một chút!”
Cũng may khi bước vào phòng thì cô đã đóng cửa lại, những cô gái nhỏ ở bên ngoài không thấy được cảnh Cảnh Hách Phàm hôn môi cô.
Nếu thấy được, thì chắc ngoài đó đã nổ tung rồi!
"Nga~ đã biết, chị không có ở nhà! Gọi di động thì không nghe máy, tôi cũng không biết cách nào tìm được chị, cuối cùng chỉ có thể đến đây.” Cảnh Hách Phàm cố ý liếc nhìn người đàn ông đang ngồi trên sô pha nãy giờ, với một ánh mắt khiêu khích.
Hắn thích nhất là khi Quý Du Nhiên sờ đỉnh đầu của hắn, cô chỉ làm duy nhất hành động này với hắn mà thôi. Giản Đông Thần ngồi trên sô pha, mắt lạnh nhìn hai người đứng trước cửa nói lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3481284/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.