Tấm ga giường bằng vải tơ tằm dán vào da, thoải mái đến mức không muốn mở mắt tỉnh dậy.
Quý Du Nhiên trở mình, dưới đầu là một cái gối mềm nhẵn cũng làm từ tơ tằm, trong không khí thoang thoảng như có như không mùi hương cam thảo, đây không phải là mùi hoa oải hương cô thường dùng mỗi đêm để giúp giấc ngủ sâu hơn.
Cô chậm rãi mở to mắt, ánh mắt có chút thất thần.
Tấm màn treo màu xanh biển, tấm thảm lát sàn hoa lệ cùng với đồ nội thất phong cách châu Âu, trên chiếc bàn tròn vẫn còn cây nến thơm với vệt khói lượn lờ. Mùi hương cam thảo cô ngửi được là từ nơi đó phát ra, hương thơm nhàn nhạt đó thấm vào không khí, bay vào xoang mũi và yết hầu khô ráo của cô.
Quý Du Nhiên ngồi dậy, xoa nhẹ huyệt Thái Dương, đầu tuy rằng vẫn còn cảm giác nặng nề, nhưng trong dạ dày không hề có chút nào buồn nôn hay khó chịu.
Thân thể này tửu lượng thấp là điều cô đã biết, nhưng cô không ngờ rằng chỉ mới uống một chút vậy thôi mà đã xỉn đến mức đó rồi, lần này cô uống còn không nhiều bằng lần ở quán Bar mà nhỉ!
Chuyện tối hôm qua, cô hiện tại chỉ còn lại những ký ức đứt quãng.
Cảnh tiên sinh và cô cùng uống chai rượu Brandy, hắn còn giới thiệu cho cô những món đồ sưu tầm của hắn, như vật điêu khắc, tranh, đồ cổ, cái gì cũng có.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3481171/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.