Khách sạn cố ý sắp xếp một buổi party tại bãi biển vào buổi tối cho nhóm người trẻ tuổi bọn họ.
Lửa trại hừng hực cũng không nóng bỏng bằng sự nhiệt tình của nhóm thanh niên nam nữ này, đối với bọn họ mà nói, rượu ngon và sự ăn chơi có hấp dẫn hơn nhiều so với việc lướt sóng và lặn biển.
Quý Du Nhiên rất kỳ quái, cô thích biển, thích bờ cát, nhưng cô lại dị ứng với hải sản, mặc dù đã không còn là thân thể lúc trước của cô, nhưng cô vẫn không đổi được thói quen này.
Vì thế cô lười biếng dựa vào trên ghế nằm, nhìn một đám có trai có gái kia vui chơi, sau khi ăn xong một trái dừa, cô đứng dậy, vỗ vỗ tay, cầm lấy một ly rượu trái cây, Quý Du Nhiên tự di chuyển về một mỏm đá cách đó không xa.
Âm thanh ồn ào náo động ở phía sau càng lúc càng nhỏ lại, sóng biển đánh vào bãi đá ngầm, Quý Du Nhiên leo lên vách núi, gió biển thổi rào rạt lớp lá cỏ hai ven đường, cũng vén lên lớp quần áo kia của cô.
Cuộc leo núi chỉ khoảng tầm 10 phút đã lên tới đỉnh, Quý Du Nhiên lựa một vị trí bên vách núi bình thản ngồi xuống, phía dưới là tiếng sóng vỗ rì rào, nhưng một chút cô cũng không sợ, cô nhìn bầu trời đêm, gió biển thổi, hưởng thụ sự yên tĩnh khi ở một mình này.
Phía sau truyền đến tiếng bước chân có chút quen thuộc, Quý Du Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3472129/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.