Biệt thự của Giản Đông Thần thoạt nhìn khá giống với tính cách của hắn, lạnh như băng không có một chút ấm áp, màu sắc đơn điệu chỉ có hai màu đen trắng, bày biện trong nhà cũng đơn giản.
Quả nhiên là dạng người gì thì ngôi nhà cũng sẽ là dạng đó.
Quý Du Nhiên tâm không cam, tình không nguyện, chỉ có thể đẩy đẩy người đàn ông đang say bất tỉnh ở trên giường.
“Giản tiên sinh? Giản tiên sinh?” cô nhẹ giọng gọi bên tai Giản Đông Thần, không nhận được bất kỳ phản hồi nào.
Đây là uống bao nhiêu rượu mới say đến mức này cơ chứ?
Cô khẽ thở dài, duỗi tay cởi cà vạt và nút áo sơ mi trông không được thoải mái kia đi.
Có vẻ như động tác Quý Du Nhiên giúp hắn cởi áo không được nhẹ nhàng, nên Giản Đông Thần hơi hơi nhíu mày, sợi tóc vốn thường được xử lý chỉnh tề lúc này đã rủ xuống trán, đôi mắt thanh lãnh ngày thường vẫn khiến người khác sợ hãi giờ cũng đã nhắm gắt gao, những điều này đã giúp con người hắn trông ôn hòa đi rất nhiều vào lúc này.
Giản Đông Thần say bất tỉnh nhân sự tựa như một con rối gỗ, mặc người đùa nghịch, Quý Du Nhiên bỗng nhiên nổi lên một chút tâm tư trêu cợt.
Cô đánh bạo nắm lấy gương mặt của Giản Đông Thần, lại đè mũi hắn xuống, khiến cho khuôn mặt tuấn lãng của hắn thành các dạng kỳ quái, cô nhịn không được mà cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3471747/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.