Cửa nhà mở ra, đúng như anh dự đoán, đứng bên ngoài nhà là một nam một nữ.
Khuôn mặt của người đàn ông mười năm như một lạnh như một khối băng, người phụ nữ một tay chống lên tường, trên khuôn mặt hiện lên sự thiếu kiên nhẫn.
Cố Dực lễ phép gọi bọn họ: “Chị, anh Tiểu Hùng.”
“Ừm.”
Cố Linh Tê đáp lại một cách qua loa, đẩy anh ra, tùy tiện đi thẳng vào trong phòng khách. Cố Dực không ngăn được, dè dặt đi theo phía sau, bộ dạng nịnh nọt còn hèn mọn hơn bộ dạng hầu hạ lão Phật gia.
Người phụ nữ đi ở phía trước đột nhiên quay người lại, Cố Dực dừng bước, nhận lấy anh mắt như muốn hỏi tội của cô.
“Em không nghe điện thoại cũng không thèm trả lời tin nhắn? Sao, muốn tạo phản hả?”
Lúc này Cố Dực mới sực nhớ ra cả ngày bận rộn công việc, điện thoại cá nhân sớm đã ném ở chỗ nào đó không biết.
Cố Linh Tê lườm anh một cái: “Chị thấy là em có vợ liền quên mẹ, tiện thể ném luôn chị của mình đến Thái Bình Dương luôn rồi.”
Giọng điệu lần này hạ xuống, ngay cả Chung Diễn luôn nghiêm túc thận trọng đứng đằng sau cũng không nhịn được giật giật khóe môi, cúi đầu cười.
Cố Dực vô cùng ngoan ngoãn: “Em sao lại có cái gan đó, hai người phụ nữ ánh sáng chói lọi mãi mãi là vị trí số một, không ai có thể chiếm được vị trí đó.”
Cố Quả Quả hừ lạnh: “Bớt nói nhảm.”
Cô nghiêng đầu về phía phòng ngủ tìm kiếm, Cố Dực khéo léo che khuất tầm mắt của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-cua-ma-nu/908866/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.