Trái tim của Hạ Hữu Thất quặn thắt lại, đau đớn ôm lấy ngực, bật khóc.
Giọt nước mắt trong suốt trào ra khỏi hốc mắt, rơi xuống như vỡ đê, tiếng nức nở bị kìm nén đến mức nhỏ nhất, cơ thể khẽ run lên.
Người đàn ông nắm ngược lấy tay cô, siết chặt, ngón tay cái thô ráp khẽ vuốt ve bàn tay cô, môi của anh ghé vào tai cô, hôn lên vành tai đang ửng đỏ.
Giọng nói của anh khàn khàn, thanh âm lại rất khẽ: “Em không lên máy bay, tức là biểu thị cho việc em sẽ không rời đi nữa có đúng không?”
Âm thanh nức nở nghẹn ngào ngừng lại vài giây, cô gái nhỏ chợt bật khóc thành tiếng, đưa tay che khuất đôi mắt, nước mắt tràn ra chảy qua kẽ tay, ướt nhẹp cả mu bàn tay.
“Em thực sự không muốn rời đi.”
Cô xoay người nhào vào trong lồng ngực của anh, vùi đầu vào ngực anh, khóc nức nở: “Em không dám nghe điện thoại của anh bởi vì em sợ khi bản thân mình sẽ dao động khi nghe thấy giọng nói của anh. Em lo lắng cho Brie, muốn quay trở về xem anh ấy, chỉ cần xác định anh ấy bình an, em sẽ lập tức quay trở lại.”
Ma nữ nhỏ ngẩng đầu, nước mắt nóng hổi chảy xuống, ướt đẫm quai hàm dưới của cô, ánh lên ánh sáng: “Khi anh đưa nhẫn cho em, em đã hối hận, Cố Dực, em muốn ở bên cạnh anh, cho dù có là một người phụ nữ ích kỷ xấu xa, em vẫn muốn ở bên cạnh anh.”
Hốc mắt của Cố Dực cũng đỏ hoe, dịu dàng lau nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-cua-ma-nu/908858/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.