Thật chứ? Em chắc chắn không?- Kiệt cười đầy ẩn ý nhìn nó
Nó nhìn Thiên Kiệt, trong ánh mắt đó, nó thấy có một sự thật gì đó về nó mà Kiệt biết nhưng...nó liền gạt tay qua cái suy nghĩ đó, một người nó mới gặp làm sao biết nó chứ? Chắc chỉ là đoán mò, vì nó giống em gái Kiệt thôi mà
-Chắc- Nó gật đầu
-Em nên nghĩ kĩ một chút, chắc chắn vẫn còn, một người quan trọng mà em vô tình đã lãng quên- Kiệt nói
Nó nhìn Thiên Kiệt với ánh mắt khó hiểu. Rốt cuộc người này là ai? Tại sao luôn nói những lời ẩn ý mà nó không hiểu gì hết vậy? Những điều đó luôn nhắm đến nó nhưng người này luôn giấu, không nói rõ cho nó biết gì hết. Mà khoan, anh ta bảo nó nghĩ kĩ, nó cũng đã nghĩ rồi nhưng cái nó nghĩ lại là chuyện khác. Anh ta rất giống với Thiên Kiệt, anh ba của nó, một người mà nó rất ngưỡng mộ, một người mà luôn cho nó những lời khuyên, là người hiểu nó nhất, hiểu nó hơn cả Thiên Hải, anh hai nó. Người này là anh ba nó hay do nó phán đoán sai? Không, chỉ là trùng hợp thôi mà, chắc do nó đã đoán sai rồi, anh ba nó đã ra đi rồi, làm sao có thể xuất hiện ở đây được chứ? Chính mắt nó đã thấy mà, sao có thể chứ?
-Này, em đang nghĩ gì vậy?- Kiệt lay nó cho nó thoãt ra khỏi cái suy nghĩ đó
-Ơ...không!- Nó hơi giật mình rồi lại cố lờ đi chỗ khác
Một lúc sau...
-Đây! Bánh dâu ra rồi đây- Linh từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-mau-cua-tinh-yeu-dieu-ky/1848675/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.