An Tri Cẩm đẩy mạnh hắn ra, dưới chân lảo đảo vài bước, nàng ôm đầu vaicủa chính mình, chỉ cảm thấy miệng vết thương mới cắt vừa rồi cực kỳ đau đớn, một thứ chất lỏng ấm áp theo cánh tay nàng chảy xuống, giống nhưkeo dính dính trong lòng bàn tay, nàng vừa nâng tay lên mới phát hiệntay của mình đã đầy máu đen.
”Ngươi, ngươi làm sao vậy?” Tần Tử Minh thấy bộ dạng chật vật không chịu nổi của nàng cũng tỉnh, rượu không ít.
”Đừng nói nhiều lời, nhanh kêu một đại phu đến đây cho ta.” An Tri Cẩm chẳngquan tâm báo thù, nàng chỉ biết là nếu còn tiếp tục như vậy, nàng sẽthật sự mất mạng.
Nghe nàng nói như vậy, Tần Tử Minh không nhiều lời, quay đầu bỏ chạy ra ngoài kêu đại phu.
An Tri Cẩm kéo quần áo xuống, nhìn miệng vết thương trên đầu vai khôngngừng chảy máu đen, chẳng những không nghĩ cách làm như thế nào để cầmmáu, ngược lại dùng sức cắt nó ra —— chảy một chút máu sẽ không chết,nhưng nếu độc này tiếp tục ở lại trong máu của cơ thể cũng là trí mạng.
Nhưng nếu miệng vết thương ở vị trí này, nàng cũng không thể tự mình hút độc ra..
Nàng nghĩ ngợi, cảm thấy hay là nên kêu một nha hoàn đến đây giúp nàng, chỉbằng cách cắt như vậy, căn bản không cắt được bao nhiêu.
Nàng đứng lên, còn chưa nhấc chân, đột nhiên có một bóng người lảo đảo xôngvào: “Bổn vương, bổn vương đã nói Tôn quản gia đi mời......”
Bốn mắt nhìn nhau, không khí trong phòng lập tức yên lặng.
Tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-vuong-gia-cung-chieu-vuong-phi-hung-han/3192013/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.