Edit: Âu Dương Lạc Cửu
Tôn quản gia vừa nghe thủ vệ thông báo An Tri Cẩm đã trở lại, vội vàng điđến cổng chính nghênh đón nàng, đã thấy nàng còn mang về một nam nhânnửa chết nửa sống, chính mình cũng một bộ dáng sức lực kiệt quệ.
”Vương phi nương nương, đây là......”
An Tri Cẩm khoát tay, đánh gãy lời của Tôn quản gia: “Ngươi sắp xếp chohắn một sương phòng để ở, lại nhanh chóng mời đại phu tới xem thử hắnrốt cuộc là làm sao vậy.”
”Vâng” Tôn quản gia vội vã ra hiệu cho gã sai vặt đỡ Trì Cảnh đi vào.
”Không...... Không cần...... Không cần đại phu......” Nghe AnTri Cẩm và Tôn quản gia nói, Trì Cảnh còn một chút tỉnh táo lập tức yếuớt tỏ vẻ cự tuyệt: “Bệnh của ta là......bệnh cũ...... mấychục năm trước, gọi đại phu cũng vô dụng...... Để ta nằm một chút, sẽ không có việc gì......”
Nhìn bộ dáng thống khổ của hắn, An Tri Cẩm thật sự không thể tin hắn không có việc gì, nhưng TrìCảnh năm lần bảy lượt vẫn kiên trì với quyết định của mình, nàng cũngkhông tiện nói thêm gì nữa, chỉ có thể để Tôn quản đỡ hắn đi vào trongphủ..
Chính nàng cũng nhanh chóng chạy về Lưu Vân uyển.
Cánh tay bên phải dần dần mất cảm giác, chứng tỏ ám khí kia có độc, hơn nữacòn đang khuếch tán, nàng phải mau chóng trở về xử lý miệng vết thương.
Để Tử Lăng giúp đỡ lấy một thau nước, chuẩn bị một cái khăn mặt, An TriCẩm khép cửa phòng lại, cởi quần áo ở nửa người trên ra. Da trắng nhưtuyết, bả vai nòn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-vuong-gia-cung-chieu-vuong-phi-hung-han/3192012/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.