Edit: Âu Dương Lạc Cửu
”Tốt, tốt!” Tần Diệu Thiên giận đến mức từ long ỷ đứng lên: “Vậy trẫmhỏi ngươi, ngươi có đi đến sòng bạc không, có gây chuyện không?”
”Có.” Đã không thể nhớ rõ lần mà phụ hoàng nổi giận lớn như vậy trước đây làlúc nào, bình thường hắn ăn chơi cũng được, làm chuyện hoang đường gìcũng được, phụ hoàng nhiều lắm cũng chỉ bảo hắn tiến cung rồi nói hai ba câu.
”Ngươi biết ngươi là ai không?! Ngươi là Vương gia của Đại Tần ta, đường đường là một Vương gia, cả ngày ra vào chốn phong nguyệtvà sòng bạc, người khác thấy thì sẽ như thế nào? Thường ngày trẫm vốnkhông muốn quản ngươi quá nhiều, nhưng không quản thì ngươi lại coi trời bằng cung, ngươi đã làm ra án giết người này rồi, sổ sách buộc tộingươi cũng đã đưa lên cho trẫm xem, ngươi muốn trẫm làm sao bây giờ?Ngươi nói, trẫm nên làm thế nào với ngươi bây giờ?!”
”Nhi thầnbiết sai, xin phụ hoàng trách phạt.” Nhìn phụ hoàng cũng đã năm sáu chục tuổi bị mình làm giận đến cả người phát run, ở sâu trong lòng Tần TửMinh cũng hết sức không dễ chịu, hắn quỳ xuống.
Thực ra ở lúc điđến sòng bạc Cát Tường, hắn cũng đã dự liệu mình sẽ bị trách phạt, chỉlà hắn không nghĩ sau cùng chuyện này lại dẫn đến một án mạng.
”Trách phạt?! Ngươi có biết tội giết người có kết quả gì không?! Thiên tửphạm pháp cùng tội với thứ dân phạm pháp, sẽ không bởi vì ngươi là hoàng tử mà ngoại lệ, chuyện này trẫm đã giao cho Lâm Nguyên toàn quyền xửlý, trẫm đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-vuong-gia-cung-chieu-vuong-phi-hung-han/3192001/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.