Nhìn An Ngọc lôi kéo cánh tay nhỏ bé của nương tử nhà mình khóc lóc kể lể, Tần Tử Minh cực kỳ không vui, hắn đen mặt đi tới trước mặt An Tri Cẩm, đoạt lấy cái tay trắng nõn kia "A Cẩm là nương tử của bảnvương, dĩ nhiên nên chú ý bản vương."
"Nhưng con bé vẫn là nữ nhi của bản hầu gia, không có bản hầu gia có thể có con bé sao?" An Ngọc bày tỏ kháng nghị đối với hành động của Tần Tử Minh.
"Nhưng bây giờ nàng là nương tử của bản vương."
"Cút!" An Tri Cẩm không nói hai lời, trực tiếp quăng cái tay của Tần Tử Minh, hai đại nam nhân trước mặt, một người là phu quân, một người là cha, vậy mà lại tranh giành tình nhân, chuyện kì lạ trên thế giới này thật nhiều.
"A Cẩm, tại sao bây giờ tính tình con lại biến thành như thế này. . . . . . Tuy từ nhỏ con thích ngược đãi chó mèo một chút, còn thích mổ bụng gà vịt và cá sống, nhưng cho tới bây giờ con chưa từng giết người, càng không lãnh huyết giống như bây giờ, con bây giờ thực sự là. . . . . . Thực sự là. . . . . . Ai. . . . . ."
Khóe mắt Tần Tử Minh giật giật, một lần nữa nhớ lại cảnh An Ngọc chào hàng nữ nhi nhà mình lúc trước.
"Ngươi thật phiền phức, ta đã nói ta không giết người ." Trên mặt An Tri Cẩm lộ ra vẻ cực kỳ không kiên nhẫn, hận không thể đá văng lão đầu đáng ghét bên cạnh mình. Hơn nữa, nếu truy tìm nguồn gốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-vuong-gia-cung-chieu-vuong-phi-hung-han/3191997/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.