Ngày hôm sau khi mặt trời còn chưa hé lộ thì nhóm Trần Vũ Phong đã tranh thủ trả phòng rồi rời đi, cứ nghỉ rằng đi vào giờ này sẽ tránh được bao chuyện phiền phức, dù sau đó tìm được thảo được trở về có hay không bị chặn đường cướp bóc cũng không sao.
Nhưng không ngờ sau khi bước khỏi cổng nội thành đi vào khu vực ranh giới ngoại thành liền bị hai người chặn đầu, binh sĩ canh cổng mặc dù thấy nhưng vẫn không can thiệp vào bởi vì bọn họ đã hoàn toàn ra khỏi nội thành.
"Chúng ta đã chờ ngoài đây hai ngày rồi, thật không ngờ trời chưa sáng đã gặp mặt, hân hạnh hân hạnh." Một trong hai người đàn ông cười nói, ảnh mắt nhìn ba người đầy thèm thuồng.
Người đàn ông còn lại tuy không nói gì nhưng ánh mắt loé lên sự tham lam cũng đủ để bán đứng suy nghĩ của ông ta.
Ba người Trần Vũ Phong bình tĩnh nhìn xem hai người trước mặt định dỡ trò gì.
Người đàn ông lên tiếng ban nãy thấy mình bị lơ liền cắn răng không lòng vòng nữa mà trực tiếp uy hiếp "Giao tờ nhiệm vụ ra đây cho tao, nếu không đừng trách bọn tao không nói trước, dù sao ở thành Sata này danh tiếng bọn tao rất cao, hiệp hội cũng phải nhắm một mắt mở một mắt bao che."
Trần Vũ Phong nghe vậy liền nhớ ra, hai người đàn ông này là một trong nhóm người nhìn ba người bọn họ, xung quanh hai người này không ai dám đến gần, dù những nhóm khác có chen lấn vẫn cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-trieu-hoi-su/2930551/chuong-36.html