Nhóm người đi ra ngoài cổng thành thì thấy hai mươi người đi trước đã đứng chờ sẵn, bên cạnh còn có bốn con thú bay.
"Đúng là giàu thật, bọn họ mua bảy con thú bay mà không chớp cả mắt." Như Yến dựa sát vào cậu nói nhỏ.
Trần Vũ Phong gật đầu cười, bọn họ cũng không cần để ý chút tiền đó, đối với thú nhân việc săn thú không phải là việc khó, kể cả là thú khó bắt hoặc khó tìm thì bọn họ vẫn dễ dàng tìm thấy mà bắt được.
"Đừng ganh tị, chúng ta ngoại trừ tiền thì không thiếu thứ gì cả." Yuta an ủi, nhưng lời nhóc nói ra khiến người khác dở khóc dở cười.
"Im lặng đi, chị không muốn nghe cưng nói." Như Yến đưa tay bịt lại miệng cậu nhóc.
Roma nhìn bọn họ đùa giỡn liền đi lại gần hỏi vừa chỉ tay về phía Trần Vũ Phong"Đúng rồi nhóm các người ai là đội trưởng thế, mặc dù cậu ta đứng ra giúp chúng tôi gia nhập nhưng tôi không cảm thấy cậu ta là đội trưởng."
Nhóm Trần Vũ Phong nghe cậu ta hỏi liền chớp chớp mắt cười, Như Yến còn gật đầu nói "Cậu ta là đội trưởng đó."
"Sao thế được." Roma khó tin nói.
Trần Vũ Phong không biết phải nói gì chỉ đành cười một cái với cậu ta.
Xa cũng đi lại, đưa tay vỗ vai Roma nói "Cậu ta đó, nhìn người đừng nên nhìn bề ngoài."
Roma nghe Xa nói mà trợn trắng mắt "Mặc dù cậu ta xinh thật nhưng tôi có nhìn vẻ ngoài của cậu ta đâu, tôi đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-trieu-hoi-su/2930373/chuong-70.html