Cốc cốc. 
Tiếng gõ cửa vang lên, một người nam nhân chưa đến hai mươi đi vào trong,trên tay còn mang theo một mâm thức ăn đưa đến cho Sa Toa. 
- Muội muội ta nói các ngươi chiến đấu mệt mỏi còn là nửa đêm, còn suy luậncái gì mà các người chưa ăn đã phải đánh với bọn ma thú một hồi rất lâunên bảo ta cùng các huynh đệ đưa đồ ăn đến cho các ngươi, ai còn đủ sứcđể ăn thì cứ ăn, ai mệt mỏi thì cứ để cho người đó ngủ. 
Sa Toa nhận lấy mâm thức ăn lại kinh ngạc hướng ánh mắt về phía Mặc Phong, hỏi: 
- Nàng ta làm sao suy luận ra được như thế? 
Mặc Phong kéo một cái ghế ngồi ở trước mặt Sa Toa không chút khách khí giải thích: 
- Muội muội ta nói là nhìn thấy các ngươi giết khá nhiều ma thú, xungquanh lân cận không có dấu hiệu của việc chạy xa, cũng không có dấu hiệu đốt lửa, nếu các ngươi có ăn thì sẽ đốt lửa lên để mà nấu nướng. Mangtheo một hoàng tử và một công chúa thì các ngươi làm sao chịu ăn lươngkhô, hoàng thất vốn là đồ ăn sang trọng, không quen nổi bình dân thựcphẩm bên ngoài, nên chắc chắn sẽ đi tìm ma thú để nấu nướng. 
SaToa trong nháy mắt thất kinh, bọn người kia có phần lỡ lời nói bọn họ là hoàng tử và công chúa trong lúc hỗn chiến, nhưng lại càng không ngờ làtrước khi Hàn Nguyệt Xuyên đến giải vay cho bọn hắn, còn là đi điều tralân cận xung quanh. 
- Khi đến nơi của các ngươi hỗn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-ta-thich-choi-tro-bien-mat-cac-nguoi-quan/2158002/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.