- Sao muội lại đối với hắn như vậy? Chẳng lẽ muội còn có tình cảm với hắn?
Hàn Nguyệt Xuyên thoáng do dự một chút lại đối với Mặc Phong nở một nụ cười không rõ đáp:
- Chắc vậy a.
Nói rồi không hiểu tại sao Hàn Nguyệt Xuyên lại quay lưng bỏ đi, nàng đirất thong dong, rất bình tĩnh. Ta còn yêu hắn sao? Một câu hỏi hiện lêntrong đầu nàng, rốt cuộc hiện tại nàng là đang nghĩ cái gì?
Đâuai biết được, bên trong nàng là một đóng hỗn độn như thế nào. Ngay hiệntại, nàng vẫn đang là chính nàng, Hàn Nguyệt Xuyên, nếu quá mức ép buộc, nàng sẽ biến mất và mãi mãi cũng sẽ không còn là Hàn Nguyệt Xuyên.
- Ta muốn được sống.
Ngay lúc nàng đi được một quãng đường dài ở trong rừng, Hạ Tiểu Ninh thứcdậy từ trong lớp lòng ngực nàng nhảy ra, tức giận mắng:
- Hỗn đản, ngươi dám bỏ ta vào thú giới, ngay cả chủ nhân của ta còn chưa làm thế với ta bao giờ!
Nhìn Hạ Tiểu Ninh nàng cười hắc hắc, châm chọc:
- Tỉnh rồi à, tiểu bạch sói?
- Ai là tiểu bạch sói chứ! Hừ! Ta chính xác là đã tỉnh từ lâu rồi. Chủ nhân đã nói sai về ngươi quá nhiều đi.
Hạ Tiểu Ninh nói một lúc lại hơi hạ thanh giọng tức giận xuống, hướng nàng một ánh mắt nghi hoặc không có lời giải thích. Hàn Nguyệt Xuyên lại ngơ ra, sư phụ đã nói gì về nàng?
- Sư phụ nói gì với ngươi?
Liếc nàng một cái, Hạ Tiểu Ninh quay lưng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-ta-thich-choi-tro-bien-mat-cac-nguoi-quan/2158001/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.