Đêm lạnh như nước, trăng sáng treo cao, tiểu viện vắng lặng thỉnh thoảng lại vang lên tiếng thở dài khe khẽ.
Băng Tâm nằm dài trên chiếc giường tre, hai tay gối sau đầu, mắt nhìn chằm chằm lên mái nhà đến thẫn thờ.
Tiểu Cửu duỗi người, thuận thế bước đến leo lên người nàng cuộc tròn, ngẩn cái đầu nhỏ nhìn nàng mò tò hỏi: "Chủ nhân, ngươi thở dài 28 lần rồi đó, có chuyện gì phiền hay sao? Đến đến, nói ta nghe, ta giúp ngươi phân ưu."
Băng Tâm ngồi dậy, vươn tay túm lấy cái vật lông trắng xù xù quăng ra khỏi bụng mình. Nàng nhíu mày mở miệng nói: "Tiểu Cửu, hai ngày nay hình như người lại mập thêm một vòng rồi? Ngươi lại chạy đi ăn vụn đồ ăn trong nhà bếp phủ tướng quân đúng không?" Vừa nói nàng vừa chọc chọc cái bụng tròn vo kia của Tiểu Cửu.
"Phân ưu thì không cần, chỉ là một chút chuyện về thân thể này mà thôi, nhưng giờ ta đã nghỉ thông suốt rồi." Băng Tâm nói tiếp.
Tiểu Cửu bất mãn dùng móng vuốt gạt tay nàng ra, xoay đầu sang chỗ khác, không chút khách khí quay mông về phía nàng,lầm bầm:
"Ta chỉ là muốn tốt cho ngươi thôi, hiện tại chân tướng sự việc gia chủ đã nói rõ, ngươi dù sao cũng là hồn thế thân sống tiếp. Nếu nói ngươi may mắn thì phải buồn cho chính chủ. Hiện tại con đường tu luyện của ngươi còn rất dài, việc cần làm cũng không chỉ cứ ở tại chỗ này tu luyện từng chút một, cứ như vậy biết đến khi nào ngươi mới có thể tiến bộ? Theo ta thấy ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-nhi-tieu-thu/23015/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.